Mạc Thiên quay đầu lại, nhìn Kiều An Hạ có chút khó hiểu, sau đó lại nói: “Tôi nuôi em, em không cần đi làm.”.
Kiều An Hạ biết Mạc Thiên nhất định không cho nữ nhân của anh ta ra ngoài đi làm, nhưng cô phải đi tìm lại bản thân mình, chuyện này cô nhất định phải làm.
Kiều An Hạ bắt đầu nhẹ giọng: “Tôi ở Viên gia 3 năm cũng không khác gì bây giờ, ngơ ngơ ngác ngác tách biệt với thế giới bên ngoài. Tôi muốn biết thế giới này phát triển ra sao, vả lại… việc này cũng là vì anh…”
“Vì tôi?” - Mạc Thiên híp mắt lại.
“Chính là vì anh, nếu tôi có thể ra ngoài làm việc, chúng ta sẽ có chung đề tài để tâm tình, tôi còn có thể chia sẽ phiền muộn trong công việc với anh.
Khóe môi Mạc Thiên nhếch lên: “ Tiểu hồ ly, cái miệng ngọt ngào như vậy từ khi nào?”
Dù biết là cô chỉ là đang muốn tìm cách để ra ngoài.
“Tôi nói thật.” - Kiều An Hạ nói.
Vừa dứt lời, Mạc Thiên ép tàn thuốc xuống, xoay người một cái đè cô dưới thân.
“Vậy xem một chút thành ý của em.”
Kiều An Hạ mím môi, nhìn khuôn mặt tuấn mãnh trước mặt, liền ngẩng đầu lên hôn vào mặt anh.
Bộ dáng ngây thơ vụng về khiến Mạc Thiên không khỏi bật cười.
“Chỉ có vậy?” - Mạc Thiên nheo mắt nguy hiểm.
“A…” - Kiều An Hạ xoa xoa cái eo nhỏ nhức nhối, tấm lưng trần hoàn toàn lộ ra trước mặt Mạc Thiên: “Ngày mai có được không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan/3327335/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.