Trong phòng chỉ còn lại Kiều An Hạ và Mạc Thiên, lúc này cô mới nhận ra mình đang được Mạc Thiên ôm trong vòng tay, cô cử động theo bản năng, nhưng cánh tay Mạc Thiên lại siết lại.
“Sao vậy, muốn qua cầu rút ván?”
“Không phải.” - Kiều An Hạ nhỏ giọng: “Anh ôm chặt quá, tôi có chút không thoải mái, chỉ muốn đổi tư thế.”
Cô vừa dứt lời, người đàn ông liền lật người, trực tiếp đè cô xuống giường: “Tư thế này sao?”
Kiều An Hạ: “...”
Trong ánh mắt sâu thẳm của người đàn ông ở phía trên hiện lên một ý cười, khuôn mặt của anh ta đúng là món quà của tạo hóa ban tặng.
Kiều An Hạ lắc đầu, biết bản thân đã lựa chọn con đường này sẽ không còn cơ hội hối hận, cô ngoan ngoãn nhắm mắt lại, chờ hành động tiếp theo của Mạc Thiên.
Thật lâu sau, nụ hôn nhẹ nhàng rơi lên trán Kiều An Hạ.
Kiều An Hạ toàn thân run rẩy, nhưng giây tiếp theo, Mạc Thiên đã xoay người, lại ôm cô vào lòng.
Kiều An Hạ mở mắt sững sờ: “Anh sao vậy?”
“Không sao?” - Mạc Thiên đáp.
Kiều An Hảo nhíu mày: “Anh khó chịu ở đâu sao, tôi giúp anh xoa đầu nhé.”
“Sao em lại hỏi thế?” - Mạc Thiên áp đầu vào trán cô.
“À…” - Kiều An Hạ dừng một chút: “Tôi nghĩ… tôi nghĩ mình cần phải làm việc của tình nhân…”
Nghe vậy, Mạc Thiên không khỏi bật cười, nhìn bộ dạng cau mày xấu hổ của cô, thật sự quá đáng yêu.
“Bây giờ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan/3327329/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.