-“ Tiểu Ly sao em lại ở đây “
Giọng nói của Ngô Thừa Hoắc sốt ruột vang lên tỏ vẻ lo lắng, Đàm Tiểu Ly cũng vì thế mới dám thở phào một hơi nhẹ nhõm rồi đáp lại.
-“ A Mặc em đến đây là muốn báo cho anh một tin”
Vừa nghe Tiểu Ly nói, xắc mặt Ngô Thừa Hoắc có vẻ trầm lại nhưng cũng rất nhanh mà lấy lại nét phong trần ,cương nghị trên khuôn mặt của mình, hắn ta liền mỉm cười trả lời cô .
-“ Em muốn báo tin gì cho anh cũng được nhưng để sau đi , để anh đưa em đi thay đồ được không?,quần áo em đã ướt hết rồi “
-“ Không được, em không có nhiều thời gian ở đây .Em hỏi anh có phải anh có làm ăn với Ninh Dư Hạo không, nếu có anh hãy thận trọng trong mọi việc sắp tới, bọn họ hình như đang muốn giăng bẫy anh “
Đàm Tiểu Ly như gằn giọng mà nói với hắn ta , cảm giác được từng lời nói, ánh mắt và cử chỉ của cô đều có sự lo lắng và sợ hãi khiến cho người đàn ông đối diện mang một nỗi trầm tư, thấy thân thể cô run bần bật hắn vội vã cởi chiếc áo vest màu xám xọc đang mặc trên người rồi khoác lên cho cô .
-“ Cảm ơn em đã lo lắng cho anh , anh nhất định sẽ cẩn trọng, còn bây giờ thì mau theo anh”
Nói rồi, hắn kéo tay Tiểu Ly định đưa cô đi thay đồ nhưng đã bị cô giật phăng ra .
-“ Em phải đi rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-yeu-nghiet/2840801/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.