Khoảng một lúc sau , một người đàn ông từ trong phòng bệnh chạy ra với vẻ mặt vô cùng hốt hoảng, điều này làm cho Ninh Dư Hạo không thể bình tĩnh nổi đi đến xiết chặt lấy cổ áo của vị bác sĩ
-“ Nói… cô ấy sao rồi ..tại sao lại hoảng loạn như vậy “.
-“ Thật xin lỗi, mong anh đợi thêm một chút tôi cần đi lấy chút đồ cho bác sĩ chính “.
-“ Ông chủ, … bình tĩnh lại… ngài làm vậy sẽ ảnh hưởng đến việc cứu chữa cô ấy “
Lý trung vội vàng gỡ tay của Ninh Dư Hạo ra khỏi vị bác sĩ trẻ tuổi đang sợ hãi trước hành động của người đàn ông to lớn ,
-“tốt nhất là các người hãy cầu nguyện mà cứu chữa cho cô ấy được bình an nếu không thì chỉ có con đường chết …. Cút….“.
Ninh Dư Hạo gạt tay ra , khó chịu , hắn đứng ngoài phòng cấp cứu, trái tim đau như vỡ vụn giờ phút này hắn thật sự rất sợ, sợ người con gái mà hắn yêu sẽ rời bỏ hắn , sợ khi cánh cửa đó mở ra hắn sẽ chỉ nhìn thấy một cơ thể lạnh lẽo, mà không phải là ấp áp,dịu dàng.
Hắn không thể ngồi yên, không thể chịu đựng sự bất lực của mình.Hắn quầy lên, tuyệt vọng như muốn tìm cách khuây khỏa nỗi đau lòng này , Ninh Dư Hạo không ngừng đụng chạm xô đẩy qua những người xung quanh, hắn muốn được nhìn thấy cô , muốn cho cô thấy mình luôn ở bên cạnh yêu thương chăm sóc mặc dù hắn biết cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-yeu-nghiet/2840771/chuong-23.html