Một đám đàn ông ngồi với nhau trò chuyện vui vẻ, thi thoảng còn chọc ghẹo Triết Viễn Dương khiến hắn ta vô cùng tức tối, sau đó liền cùng Tống Dựt rời đi…
Lúc này tiếng chuông điện thoại từ Lý Trung bỗng reo vang khắp không gian, hắn vội vàng bật nút im lặng để tránh làm phiền đến đứa trẻ đang còn ngủ ngon trước mặt, khẽ cầm lên nghe được một lúc thì quay ra nhìn Ninh Dư Hạo với vẻ mặt e ngại…
-“ Thiếu Gia, phu nhân đang trên đường đến đây..”
-“ Ukm..”
Ninh Dư Hạo vẫn chăm chú nhìn Tiểu Ly một cách trìu mến như không quan tâm lời Lý Trung vừa nói, bởi vì chuyện quan trọng nhất bây giờ chính là người con gái này tỉnh dậy, cô đã hôn mê rất lâu rồi khiến hắn có chút căng thẳng, lo sợ cho nên đối với hắn những chuyện khác chỉ là ngoài lề…
-“ Nhưng thiếu gia, nếu phu nhân đến đây tôi chỉ sợ sẽ loạn lên mất..”
-“ Cậu ra ngoài đi, tôi ở đây ,mẹ sẽ không thể làm loạn…”
Lý Trung nhìn Ninh Dư Hạo ,đúng là từ lúc ông chủ của hắn tìm thấy Tiểu Ly ,tính cách dường như có chút khác biệt tuy vẫn còn lạnh lùng nhưng không đáng nói , đã vậy khi nhìn thấy cách ông chủ của hắn chăm sóc cho Tiểu Ly ,hắn không thể ngờ rằng có một ngày một người đàn ông như Ninh Dư Hạo lại có thể vì một người phụ nữ mà thay đổi trở nên ôn nhu , dịu dàng thật là khiến hắn mở mang tầm mắt.., khẽ mỉm cười Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-yeu-nghiet/2840736/chuong-42.html