Tiểu Ly nhìn hắn nước mắt cứ rơi xuống như mưa trên khuôn mặt lay động đến mơ hồ,trong lòng cô thật sự rất đau, cô muốn chất vấn, muốn biết được tất cả mọi chuyện nhưng cho dù là như vậy ,nếu hắn trả lời liệu đó lại có phải là lời nói dối vô vọng hay lại là một sự thật đã được an bài trước…bàn tay cô run rẩy nhìn người đàn ông trước mặt trong sự bất lực mà buông thõng , thất thần quay người rời đi…
-“ Ly…em tính đi đâu…”
Ninh Dư Hạo chạy đến níu tay người con gái nhưng đáp lại chỉ là cái hất tay mạnh bạo của cô gái nhỏ,
-“ Hãy để tôi một mình…xin anh …”
Trên khuôn mặt đầm đìa nước mắt của sự đau khổ, lúc này Tiểu Ly chỉ muốn rời khỏi đây mặc dù không biết mình sẽ phải đi đâu, về đâu, muốn chạy khỏi nơi đầy rẫy sự dối trá tởm lợm này, và đặc biệt là muốn tránh xa người đàn ông mà giờ đây cô không biết phải đối mặt như thế nào…
Đau đớn, uất hận thực sự cô rất mệt mỏi, Tiểu Ly một mình chậm rãi mà đi ra khỏi nơi đó, hắn cũng không ngăn cản mà âm thầm cùng thuộc hạ đi theo ở phía sau cho đến khi thấy cô gái nhỏ đang đi đến trước một vực thẳm sâu hun hút bên cạnh bờ biển tăm tối…
-“ Ly … dừng lại, …”
Hắn hoảng loạn, sợ hãi muốn chạy đến ngăn cản người con gái nhưng đã bị ánh mắt của Tiểu Ly làm hắn chững lại chỉ sợ rằng khi hắn tiến thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-yeu-nghiet/2840726/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.