Những ngày sau đó, Lương Khê cùng Triệu Ảnh Quân bôn ba khắp nơi, chọn địa điểm xây dựng công trình, phong cách thiết kế và trang trí đồ vật, chỉ mất nửa tháng, dự án cũng đã hoàn thành hơn phân nửa ước tính ban đầu. Theo lời Cao Tuấn truyền đạt, vị Tổng giám đốc bí ẩn kia còn đang bận việc ở nước ngoài, nên toàn bộ quyền hành đều trao lại cho Lương Khê, quả là miếng bánh ngọt từ trên trời rơi xuống.
Đến ngày đặt tên cho công ty, Lương Khê mới gọi điện thoại cho Cao Tuấn, đối phương ban đầu có chút sửng sốt, sau liền viện cớ có việc bận mà cúp máy. Tầm khoảng nửa tiếng sau, Lương Khê mới nhận được hồi âm, Cao Tuấn phía bên kia chỉ nói ra hai chữ: "Trung Khúc."
Trung Khúc? Lương Khê ngơ ra tại chỗ.
Hai từ này có ý nghĩa gì?
Hay là tên vợ chồng Tổng giám đốc?
Lương Khê đặt ra rất nhiều nghi vấn, nhưng vẫn là nghe theo, phận làm công ăn lương như bọn họ, ý chủ là ý trời mà. Tiếp đến, lại tuyển thêm vài quản lý cùng một số nhân viên cần thiết và quan trọng nhất là… Chiêu sinh.
Mới tờ mờ sáng, hai người đã đứng trước cổng đại học điện ảnh, vì đang là đầu thu nên dù đã sáu giờ sáng, mặt trời vẫn chưa hoàn toàn ló dạng. Lương Khê đứng nép vào tường, hai tay không ngừng chà xát vào nhau, gương mặt vì lạnh mà trắng bệch.
"Lạnh sao?" Triệu Ảnh Quân hỏi.
"Tôi không… á." Lương Khê còn muốn bảo bản thân "không sao",
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-cua-lao-ban/2724293/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.