Phim nhựa tiếp tục, A Bảo quay đầu liền nhìn thấy Khương Tử đang cầm đèn dầu đứng sau lưng. Ánh nến màu vàng cam dát lên khuôn mặt Khương Tử, ngoại hình hắn vốn đã gầy, lúc này trông càng giống như xác sống đội mồ sống dậy, đỉnh điểm kinh dị là nụ cười của Khương Tử, hắn nhe hàm răng màu trắng tinh khôi, kéo đến tận mang tai, phát ra tiếng ồm ồm: "Sợ chưa?"
Bên ngoài khán giả bắt đầu xôn xao bình luận.
"Tinh Tinh diễn quá đạt! Không hổ là nam thần của lòng em!"
"Viễn Viễn cũng không thua kém, tóm lại là tuyệt vời!"
"Tác phẩm hay như vậy, Trung Trung gì đó có đạo nhái cũng không làm hay hơn được." Không biết từ đâu nhảy ra thành phần phản động kích thích đám đông.
Không ngoài dự đoán, tiếng hét "tẩy chay" lần nữa vang lên.
Triệu Ảnh Quân và Lương Khê đã tập thành quen, nghe thôi đừng bỏ vào tai là được.
Cao Tuấn xụ mặt, ông đây là nhà đầu tư đó, phim còn chưa công chiếu đã đòi tẩy chay là ý gì?
…
Thì ra đó chỉ là một trò đùa của Khương Tử.
Dự định ban đầu là đi du lịch năm ngày, nhưng A Bảo phát hiện điện thoại đã hết bin, cộng thêm điều kiện ở đây quá tệ, liền quyết định sáng mai sẽ trở về thành phố.
Khương Tử không vui: "Hiếm lắm mới đến được đây, tớ còn muốn vẽ một bức tranh làm kỷ niệm."
Thấy A Bảo có điểm do dự, Khương Tử lập tức bán manh: "Hai ngày, không không, chỉ ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-cua-lao-ban/2724244/chuong-50.html