Trải qua rất nhiều chuyện, thấm thoát hai người đã ở bên nhau được năm năm.
Tâm huyết của Lương Khê rốt cuộc được tung ra, bộ phim “Người qua gương” chính là kịch bản cậu dày công tôi luyện hơn mười năm, vốn muốn dành cho bản thân nhưng ai ngờ được rằng…
“Chúng ta vào thôi.” Lương Khê kéo Triệu Ảnh Quân đi vào rạp, ở sau hai người Cao Tuấn, Trì Viễn tay cầm bắp nước đuổi theo.
Vẫn là hàng ghế đầu, bốn người vừa xem phim vừa ăn bắp rang, khung cảnh thập phần hòa hợp.
Trên màn ảnh lớn đang chiếu lại khung cảnh những năm chín mươi, thành thị tấp nập mang theo phong thái hoài cổ, một thi thể được tìm thấy giữa dòng sông xanh ngọc.
“Màu sắc phim đẹp quá.” Người xem phát ra cảm thán từ nội tâm.
Đám đông vây thành vòng quanh xác chết vừa được vớt lên, cái xác phình to không thể đoán ra ngũ quan khuôn mặt, cả cơ thể trần trụi không một mảnh vải che thân, giữa lúc mọi người bàng hoàng, tiếng khóc dữ dội của A Đần - Trì Viễn thủ vai truyền tới, thì ra xác chết là bạn gái của hắn, trên tay đối phương chính là chiếc vòng cẩm thạch hắn tặng người nọ hôm trước.
“Quá nhập tâm!” Cao Tuấn buồn bực: “Nếu là anh em có khóc lớn như vậy không?”
“…” Trì Viễn câm nín, đúng là bệnh càng ngày càng không nhẹ, hắn trực tiếp phớt lờ cậu.
Cao Tuấn: “…”
Mấy ngày sau đó, số lượng phụ nữ chết ngày càng nhiều, cảnh sát trong vùng vẫn chưa tìm ra hung thủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-cua-lao-ban/2724158/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.