Một tiếng trước đó.
- Ung Trì, thằng Luân nó không sao chứ?
Trong một căn phòng khác tại Maxim - Kha Mĩ Kì vừa lúc nãy mới ghé qua thăm Chu Hạ trong lúc cô vẫn còn đàn ngủ. Thấy vậy nên bà liền lên tầng trên này thăm ngó thằng con trai của mình.
- Con nghĩ là sẽ không sao đâu, vì cơ thể bị đuối sức nên tạm thời giám đốc vẫn chưa tỉnh lại mà thôi. Sau khi Chu Hạ được đưa đi thì giám đốc cũng được cứu lên ngay sau đó mà.
Ung Trì ra sức trấn an bà chủ của mình. Kha Luân được chẩn đoán là gãy chân và gãy một đốt xương sườn. Còn lại thì chẳng có vấn đề gì cả. Xem ra Kha Luân được ông bà gánh còng lưng mới vượt qua được kiếp nạn này đấy.
- Nước...nước.
Trong lúc Ung Trì và Kha Mĩ Kì đang trò chuyện với nhau thì bỗng dưng giọng nói của Kha Luân thều thào vang lên. Hai người họ vội tới gần xem xét tình hình của anh. Bà ấy chụp bình thủy rót ra một ly nước ấm rồi dùng muỗng đút từ từ từng ngụm nước vào cho con trai của mình.
- Chu Hạ đâu rồi? Con muốn đi gặp cô ấy!
Lần nào cũng như lần náy, câu đầu tiên khi anh vừa tỉnh lại là y như rằng sẽ hỏi về Chu Hạ đầu tiên. Trong khi mẹ nó chạy đôn chạy đáo tối giờ mệt đến lả người, bở hơi tai thì chẳng có nỗi một câu hỏi thăm. Bà chỉ biết lắc đầu ngao ngán, chịu thua chứ cũng chẳng thể mắng chửi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-cua-bac-si-ac-ma/2557160/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.