[...]
- Ứm ừm no quá, chúng ta ra ngoài dạo thôi Robert.
Bữa ăn sáng đầy áp lực sau hơn nửa giờ đồng hồ đã kết thúc. Trong suốt quá trình đó Kha Luân luôn bị cho ra rìa, những người có mặt tại bàn ăn đều xem anh như một người vô hình, anh cảm thấy bản thân mình như một kẻ đến ăn chực nhà họ mà bị khinh thường vậy. Và Kha Luân cũng chẳng thể chen chân vào cuộc trò chuyện giữ cô và người đàn ông đó dù chỉ là một chút.
- Anh ăn xong rồi thì về đi nha, em không tiễn được.
Vào lúc Chu Hạ đang được người bạn thân của mình dìu dắt ra khỏi ghế thì Kha Luân bắt ngờ đứng lên, anh nén cơn đau nhức chạy cà thọt, cà thọt đến bên chỗ Chu Hạ. Nhanh chóng nắm lấy tay cô, giọng nói yểu xiều, đáng thương vang lên.
- Chu Hạ...chúng ta nói chuyện tí đi. Chỉ năm phút thôi, anh hứa!
Chu Hạ vẫn ngoảnh mặt sang nơi khác, cô giữ im lặng không đáp lời anh. Thấy thế anh liền mếu môi rồi khóc tức tưởi dưới sự chứng kiến của biết bao người làm trong nhà.
- Chu Hạ, anh biết hiện giờ đang rất hận anh, ghét anh... nhưng anh xin em. Chỉ có năm phút thôi mà em cũng chẳng thể cho anh được sao?
Dưới sự cầu xin khẩn thiết, cũng những giọt nước mắt của Kha Luân đã khiến Chu Hạ có chút động tâm. Cô đặt tay mình lên tay anh, thở dài rồi trả lời.
- Anh đừng có mà dùng những giọt nước mắt cá sấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-cua-bac-si-ac-ma/2557150/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.