- Mấy người muốn đưa tôi đi đâu? Đừng bịt mắt tôi mà, tôi sợ bóng tối lắm...huhu.
Chiếc xe chở cả Uyển Nhan Sắc cùng Cẩu Tảo đang chạy băng băng trên đường cao tốc vắng tanh, cả hai người họ đều được che mắt bởi một lớp vải đen kín mít, không chừa cho họ một tia sáng nào dù chỉ là một chút.
Uyển Nhan Sắc vì yếu bóng vía, nên tinh thần của cô ta vô cùng hoảng loạn, luôn suy nghĩ đến những điều xấu nhất sẽ xảy ra với mình. Kèm thêm việc tác dụng của thuốc gây tê đã hết khiến cô ta đau nhức đến muốn ngất cả đi.
- Đến nơi rồi, mau xuống xe.
Đi được một đoạn dài thì chiếc xe cuối cùng cũng chịu ngừng lại, những người vệ sĩ ngồi hai bên kèm cặp đã lần lượt bước xuống, tiếp theo đó họ nắm lấy bắp tay của từng người lôi mạnh ra bên ngoài.
- Cát...tôi đang đi trên cát.
Uyển Nhan Sắc cảm nhận được những làn cát mịn màng dưới lòng bàn chân của mình, cô ta liền nghĩ rằng Kha Luân muốn dìm chết cô ta, đã làm tâm trạng của Nhan Sắc càng thêm hoảng loạn hơn.
- Lên thuyền nhanh đi.
Nhưng không, họ đẩy cả hai người lên một chiếc cano cỡ lớn, đã có người đợi sẵn lái cano, sau đó cô ta liền cảm nhận được những thướt gió khô ráp, nóng hổi liên tục tạt vào người mình.
- Cẩu Tảo...anh còn ở đây không? Sao anh không nói gì hết vậy.
Cẩu Tảo tên đó từ lúc bị Kha Luân đưa đi thì hắn ta liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-cua-bac-si-ac-ma/2557138/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.