[...]
- Cậu chủ, trời ơi sao mình mẩy con ướt nhẹp vậy nè? Còn Chu Hạ đâu, con bé đi cùng con mà?
Kha Luân đã trở về nhà với bộ dạng không thể thê thảm hơn bao giờ hết. Quần áo nhăn nhúm, ướt sũng lấm lem bùn đất giống như anh vừa rơi vào hố nước bẩn vậy. Lại còn nồng nặc mùi rượu rẻ tiền từ cơ thể phát ra trông chẳng khác nào một tên nghiện ngập, đầu đường xó chợ ngoài kia cả.
- Chu Hạ sao? Dì đừng nhắc đến cô ấy nữa, Chu Hạ bỏ con đi òi...huhu.
Kha Luân đứng giữa nhà mà oà khóc nức nở thành tiếng bất chấp hình tượng lạnh lùng của mình. Anh đổ sụp xuống sàn, mặt đối diện với nền nhà bóng loáng mà từ dằn vặt bản thân.
- Không chịu, không chịu, muốn...con muốn Chu Hạ, dì mang Chu Hạ ra cho con đi.
Dì Hoan muốn đỡ Kha Luân vực dậy nhưng anh không chịu, lại còn nằm vạ dưới sàn nhà dẫy nẩy tay chân, đòi hỏi bà phải cho anh Chu Hạ như một đứa trẻ lên ba đòi mẹ mình cho kẹo vậy.
- Dì hiểu rồi, mai dì mang Chu Hạ ra cho con được chưa? Con hãy đứng dậy rồi lên phòng tắm rửa thay đồ ra kẻo lại bệnh. Sàn nhà lạnh lắm đó con.
Dì Hoan phải nhờ đến sự giúp đỡ của hai anh chàng vệ sĩ thì mới có thể đem được anh lên trên phòng. Một số người giúp việc không thể giấu nỗi được nụ cười của mình, chưa bao giờ họ thấy cậu chủ của mình quậy đến như vậy.Có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-cua-bac-si-ac-ma/2557078/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.