- Ngại quá, tất cả là lỗi của tôi, mong anh đừng trách Chu Hạ. Con dùng bữa xong rồi, xin phép dì con về.
Mặc Cảnh cảm thấy sự xuất hiện của mình bây giờ chỉ thêm dư thừa, anh lễ phép chào Kha Mĩ Kì rồi ra về, còn không quên nói giúp Chu Hạ vài lời vì dù gì đây cũng là lỗi do anh mà ra.
- Mẹ cũng về đây.
Kha Mĩ Kì cũng lạt miệng, hết hứng thú với chuyện ăn uống, bà cũng bỏ đũa xách túi đi về biệt thự của bà.
Trên bàn ăn rộng lớn chỉ còn mỗi bóng lưng cô đơn của người đàn ông to lớn. Kha Luân vẫn ngồi đấy nâng trán, bộ dạng đau đầu suy nghĩ về những gì vừa diễn ra.
- Ra dọn dẹp đi.
Kha Luân ra lệnh cho những cô người hầu trẻ tuổi đứng gần đấy. Sau đó anh cũng rời ghế đi lên lầu.
- Cái này của tôi, chị đừng hòng giành lấy.
Khi bóng dáng anh vừa khuất thì bên dưới nhà đã xảy ra một cuộc hỗn chiến nhỏ. Vì đồ ăn trên bàn chỉ mất đi vài miếng lác đác, thậm chí đến cả dĩa bò bít tết anh cắt cho cô vẫn chưa mất miếng nào.
Thường thì mọi thứ sẽ được bỏ đi nhưng chỉ có duy nhất một cô gái phụ trách dọn dẹp trong đấy hay lén lút ăn lại phần ăn thừa trong bát của Kha Luân.
- Ưu Nhàn à, cô muốn thì cứ ăn đi. Chúng tôi đâu có giành với cô.
Một cô gái trong đấy nhanh chân chạy đến ôm lấy đĩa bò ấy giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-cua-bac-si-ac-ma/2557024/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.