[...]
Kha Luân đánh xe đưa cô bạn gái của mình đến nơi ở của Sắc Sắc. Trên suốt quảng đường đi anh luôn tìm cớ bắt chuyện với Hương Diên không bỏ phí một phút giây nào. Cứ như anh sợ rằng nếu như bây giờ không trò chuyện với cô ấy thì sau này sẽ chẳng còn cơ hội nào nữa.1
- Đến rồi...tạm biệt anh, moa.
Chạy xe mười lăm phút là đã đến được nơi cần đến rồi. Hương Diên vui vẻ nhổm người tới tặng cho bạn trai mình một cái hôn nhẹ vào môi như một lời tạm biệt. Đây cũng là thói quen hằng ngày giữa hai người.
- Xong việc nhớ gọi cho anh đấy nhé!!
Kha Luân ngồi trong xe nhìn bóng lưng của Hương Diên từ từ nhỏ dần trong tầm mắt của mình. Kì lạ thay, sao anh cứ có cảm giác gì đó bất an trong lòng.
- Chắc tại mày suy nghĩ nhiều quá thôi Kha Luân!!
Kha Luân tự an ủi bản thân mình. Anh đang theo đuổi chuyên ngành tâm lý nên cũng biết được bản thân đang lo lắng điều gì. Nhưng đó cũng chỉ là cảm xúc thất thường thoáng qua mà thôi, làm sao Kha Luân có thể đoán trước được có việc gì sắp xảy ra được chứ.
Vả lại anh cũng chỉ là bác sĩ tâm lý quèn mới vào nghề mà thôi. Mà cho dù có nhiều kinh nghiệm đến mấy thì một vị bác sĩ tâm lý không thể nào tự chữa trị cho bản thân họ được.
Choang.
Kha Luân đang chuẩn bị cua đầu xe quay trở về bệnh viện thì lại vô tình hất trúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tinh-nhan-cua-bac-si-ac-ma/2556976/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.