Phòng y tế trong quân khu không ngờ được rằng chỉ mới trải qua một buổi huấn luyện dã ngoại thôi nhưng lại có thể đưa nhiều người đến đây như vậy. Hai bác sĩ bận tới tấp, hầu hết đều là các cô gái được nuông chiều từ bé, chỉ sợ chăm sóc không tốt lại bị người nhà đến trách tội.
Kỷ Vi là người đầu tiên được đưa vào phòng, cô bị Triệu Cận Sinh ôm, cảm thấy thật không quen. Triệu Cận Sinh cùng tuổi với cô, dáng người cũng rất cao ráo, nhưng dù sao cũng đang trong thời gian lớn, trên người nhiều hơi thở thiếu niên, thiếu đi phần trầm ổn.
Hoàn toàn không giống như lúc Lâm Trứ ôm cô, anh chỉ đơn giản dùng một tay cũng có thể nâng người cô lên, thậm chí nếu dùng lực mạnh cũng có thể bóp nát eo cô.
Vừa đến phòng y tế Kỷ Vi đã giãy giụa đòi xuống dưới, lúc trên đường cô cũng ngọ nguậy đòi xuống như cậu không để ý, tới tận nơi mới đỡ cô xuống.
Kỷ Vi vịn cửa, nói: “Tự mình vào trong là được rồi.”
Tầm mắt Triệu Cận Sinh nhìn chằm chằm cô, sau đó vẫn cố chấp đưa tay đỡ lấy cô, đẩy cửa giúp cô vào.
Tuy trong mắt có phần khó chịu nhưng biểu hiện vẫn rất ôn hòa, động tác cũng rất dịu dàng.
Sau khi vào, nữ bác sĩ đeo khẩu trang đứng lên đỡ Kỷ Vi ngồi xuống, hỏi một số vấn đề liên quan, Kỷ Vi thành thật trả lời, nơi cô bị căng cơ gân chính là từ bắp đùi kéo lên đến háng, nằm sâu bên trong trang phục quân sự, gần với nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tien-nu-cua-lam-anh-de/730807/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.