Đám người Khuất Đại Tráng trước giờ chưa từng mong đợi đi học như thế. 
Hai ngày cuối tuần! Cả hai ngày cuối tuần! Đều bị đại ca giam trong phòng, ép nghe giảng, ngồi làm đề thi thử! Bọn họ đã nhiều năm không cảm thấy sự đáng sợ của tự học, còn không dám phản kháng, thật sự là nghi ngờ đời người mà. 
Nghỉ học là dày vò, đi học mới được giải thoát. 
Nhưng nói sao đi nữa, mơ mộng hão huyền là vì còn trẻ người non dạ. Thứ hai vừa vào trường, tiết tự học còn chưa bắt đầu, cả đám người đã bị Quý Nhượng xách đến phòng làm việc của Lưu Nghiêu, đăng ký ba môn phụ. 
Lưu Nghiêu sắp bị sự đột ngột hối cải, phấn đấu tiến lên trước của đám người này mà cảm động suýt khóc. Anh ta đưa đôi tay run rẩy, xoa đầu từng người, vô cùng vui mừng, "Đều là trẻ ngoan, trẻ ngoan." 
Lần sau là thi giữa kì rồi, điểm trung bình của lớp 11/9 nhất định sẽ không đứng bét khối nữa! 
Khuất Đại Tráng chảy xuống giọt nước mắt hối hận ban đầu không nên làm thế. 
Cửa sắt này, song sắt này, xiềng xích này... 
Hic... 
Giờ tự học kết thúc, cả trường đến sân thể dục chào cờ. Tuần này người kéo cờ là Ngô Duệ, ưỡn ngực ngẩng cao đầu, đứng ở đầu hàng, nếu như tháo mắt kính, mặc quân trang, trông vẫn khá ra dáng. 
Bây giờ Khuất Đại Tráng vừa nhìn thấy cậu liền nảy sinh ra tâm lý sợ hãi: "Bây giờ tao nhìn thấy học sinh nhất khối liền có cảm giác như hồi trước nhìn thấy thầy toán vậy." 
Lưu Hải Dương: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tien-nu-cua-giao-ba/892533/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.