Suốt một tuần sau đó, Quý Nhượng không hề đến trường.
Anh trốn học đã là chuyện thường ngày, giáo viên cũng quản không được, đã sớm tập mãi thành thói quen, ngoại trừ những lúc vi phạm nội quy phải phê bình công khai ra thì còn có thể gọi điện thoại vào số của phụ huynh mà anh đã điền vào đầu buổi khai giảng.
Nhưng vĩnh viễn chẳng có ai nghe máy.
Trong nghề làm nhà giáo này thường xuyên gặp phải những học sinh sa ngã như vậy, dù có làm căng đến mức nào cũng không hề có tác dụng. Thầy chủ nhiệm lớp 9 Lưu Nghiêu nhìn thoáng qua mấy học sinh yếu kém ngồi cuối lớp, âm thầm lắc đầu thở dài rồi thu hồi giáo án.
Thứ sáu tan học, cả đám Khuất Đại Tráng hẹn nhau ra quán net chơi game.
Lạc Băng chạy từ phòng học bên cạnh qua hỏi: "Khi nào tụi mình mới đi tìm Nhượng ca vậy?"
Khuất Đại Tráng mắng cậu ta: "Tìm cái gì mà tìm, Nhượng ca ghét nhất là lúc nghỉ ngơi bị người khác quấy rầy, mày bộp chộp thế này bị đánh bây giờ tin không?"
Lạc Băng ngại ngùng: "Đã một tuần anh ấy không tới trường rồi, tao lo chứ bộ."
Khuất Đại Tráng không để ý lắm: "Cũng có phải mới ngày một ngày hai đâu. Mày nói nhiều vậy, chơi game cóc thèm dẫn mày đi nữa!"
Cả đám cãi nhau ầm ĩ đi ra ngoài, vừa ra tới cửa sau của lớp đã nhìn thấy thiếu nữ cột tóc đuôi ngựa đeo balo yên lặng đứng đó, vừa nhìn thấy bọn họ, đôi mắt long lanh lập tức cong cong mang theo ý cười.
Khuất Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-tien-nu-cua-giao-ba/247196/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.