Từng đợt xúc cảm lạnh băng như nước mát lả lướt ở phần gáy phía sau cổ khiến cho Trì Dực Âm sởn hết cả gai ốc.
Hắn đứng cứng ngắt tại chỗ, cố gắng kiềm lại bản năng của mình, không xoay người về sau ngay lập tức để nhìn rõ thứ gì đang hiện diện, chỉ là một góc rèm được gió thổi tung bay? Hay là...
Một cái đầu người đầy tóc.
Thứ màu đen kỳ lạ đó rất nhanh tràn lên phía trước, cho hắn một câu trả lời thích đáng.
Nhiệt độ xung quanh bắt đầu hạ xuống, lớp băng lạnh lẽo dần lan ra đến tận vách tường, trong không gian còn thoáng nghe thấy tiếng rít rét buốt, khiến cho nơi này càng nhìn càng không thấy giống một căn phòng, mà chẳng khác gì một nhà xác.
Mái tóc dài óng ả mềm mại khẽ trườn lên bả vai của Trì Dực Âm, sau đó lọt vào tầm mắt của hắn, hắn còn chưa kịp phản ứng gì thì "nó" liền nhanh chóng trói chặt hai tay của hắn, tiếp đến là quấn quanh hai chân...
Chặn hết đường lui của Trì Dực Âm, ngăn không cho hắn có khả năng chạy trốn.
Chỉ trong nháy mắt, tóc đen đã kết thành đoàn, bao bọc hắn thành một cái kén, như thể đang siết chặt cả thân người hắn hết mức có thể, đồng thời khiến hắn cảm thấy nghẹt thở, tưởng chừng như lục phũ ngũ tạng đang quặn thắt lại từng cơn, cảm giác buồn nôn chực chờ ngay cuốn họng, nhưng lại chỉ có thể trơ mắt nhìn những lọn tóc đang lao thằng vào mắt hắn.
Vào thời điểm đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thuyet-gia-linh-di-hang-dau/2569413/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.