Lần đưa Chu Hoành Viễn đi Bắc Kinh học này là lần thứ nhất hai chú cháu đi xa nhà. Chu Hoành Viễn nghĩ đến mấy người đồng nghiệp xấu xa của Trình Dục, cậu không muốn anh phải xin nghỉ phép chỉ để đưa mình tới Bắc Kinh, hơn nữa cậu đã là người trưởng thành rồi, không phải là thằng bé còn bú sữa mẹ trong miệng Bào Bí Đao. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt tha thiết của Trình Dục, cậu mới nhận thức được rằng Trình Dục thật ra rất muốn tiễn cậu đi. Sau khi ý thức được điều này, Chu Hoành Viễn không thể nào thốt ra câu từ chối nữa, cậu đã nợ Trình Dục quá nhiều, nhiều đến mức cậu trả không nổi.
Hai chú cháu lần đầu đụng tới app 12306[1] để đặt vé tàu, bao nhiêu là bước gửi mã rồi xác nhận hầm bà lằng làm bọn họ tức muốn hộc máu, đến mức phải quay về chiêm nghiệm cuộc đời, sau khi chật vật hơn non nửa buổi trưa, hai người mới đặt đước vé tàu lửa tới Bắc Kinh.
[1] App 12306 là app chuyên dùng để đặt vé tàu lửa
Tàu xanh có không gian giường nằm nhỏ hẹp, hai người đàn ông cao to ngồi trên giường không thẳng lưng nổi, lúc nằm xuống lại còn phải co chân lên một đoạn, thực sự khó chịu vô cùng. Nguyên cả quãng đường cả hai chú cháu đều không ngủ được, đó là chưa kể đến tiếng ngáy vang trời của các bác các chú bên cạnh làm người khác bực dọc khôn tả. Sáng sớm hôm sau, hai người đến ga tàu phía Nam Bắc Kinh, bọn họ vác theo hành lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thuc-thuc-chu-nho/3680144/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.