Chu Hoành Viễn hơi bất ngờ, cậu chỉ về phía giường ý bảo Trình Dục ngồi xuống đây, Trình Dục lại lắc đầu, kéo ghế dựa ngồi ở bên giường, Chu Hoành Viễn cười khổ khẽ lắc đầu, tự mình ngồi ở mép giường.
Trình Dục cau mày, cứ như thể mấy ngày qua mi tâm của anh chưa bao giờ giãn ra, Chu Hoành Viễn nhìn mà thấy khó chịu, dứt khoát cúi gằm mặt. Một lúc lâu sau, Trình Dục mới chậm rãi mở miệng, "Hoành Viễn, năm nay con lên 11 rồi, có nghĩ tới sau này học đại học gì chưa?"
Chu Hoành Viễn mím môi, cái chuyện này hai bọn đã nói không biết bao nhiêu lần, lòng dạ Tư Mã Chiêu ai nhìn vào cũng biết[1], cậu mới thản nhiên nói, "Đại học S ạ."
[1] Tư Mã Chiêu chuyên quyền âm mưu cướp ngôi nhà Nguỵ, ý chỉ âm mưu không che giấu ai đươc. (vtudien.com)
Trình Dục nhíu mày, "Con không muốn ra mấy thành phố lớn hả? Bắc Kinh, Thượng Hải, Quảng Đông, Nam Kinh... Mấy chỗ đó đều tốt cả, cần gì phải ở lại thành phố J này?"
Chu Hoành Viễn tự hiểu ý của Trình Dục, nhưng lại không muốn nghe theo Trình Dục, cậu ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Trình Dục, "Chú muốn con đi."
Nghe được những lời này của Chu Hoành Viễn, mí mắt Trình Dục giật giật, hai tay anh xoắn xuýt, nửa ngày mới nói được một câu, "Chú không có ý đó."
Chu Hoành Viễn từ chối cho ý kiến, không nói có được hay không. Cậu im lặng, Trình Dục cũng không dám hỏi nữa. Trong mối quan hệ của bọn họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thuc-thuc-chu-nho/3647181/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.