Tháng Sáu, thành phố J bắt đầu bước vào mùa hè oi bức, thời tiết nóng ẩm bất thường, cơ sở vật chất trường trung học số 14 còn nghèo nàn, không có điều hòa, chỉ có ba cái quạt trần cũ kỹ chậm rãi quay vòng vòng trên không trung. Cái nắng oi ả thế này quả thật là quá đau khổ với đám thanh thiếu niên, cả người bọn họ đẫm mồ hôi, áo lót ai cũng ẩm ướt, trong không khí lại còn tràn ngập mùi mồ hôi mằn mặn, càng làm cho mọi người đứng ngồi không yên.
Kỳ thi càng ngày càng gần, không biết thứ gì đã đánh cắp thời gian, khiến cho con số đếm ngược trên bảng đen trong mắt bao người từ hai đơn vị vơi đi dần, cuối cùng chỉ còn lại con số 1 trần trụi.
Vừa bước vào lớp, Chu Hoành Viễn đã nhìn thấy một hàng chữ nhỏ màu trắng trên bảng đen, xiêu xiêu vẹo vẹo, xấu xí cùng cực, vừa nhìn liền biết là bút tích của Trịnh Minh Khôn, sau khi cẩn thận ngắm nghía một phen, Chu Hoành Viễn mới hoảng hốt nhận ra dòng chữ ấy viết rằng, các cậu là ba năm của tớ.
Vào năm thứ ba trung học cơ sở, chiều cao của Trịnh Minh Khôn nhanh chóng đột phá 1m9, cũng coi như là một người cao lớn vừa chớp mắt đã nhìn thấy trong biển người ở một thành phố phương Bắc điển hình như thành phố J. Hơn nữa, cậu sinh ra đã mang thân hình mạnh mẽ chắc nịch, nhìn từ xa tựa như một bức tường kiên cố, vậy nên dù cho tính cách cậu luôn vui vẻ, khi đứng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thuc-thuc-chu-nho/3541793/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.