Chu Hoành Viễn không nhìn thấy gì, thỉnh thoảng nó có thể thấy một chút ánh sáng xuyên qua lớp vải mỏng, nhưng cũng rất mơ hồ, không chân thực. Ba ngày trước khi phẫu thuật, Trình Dục lần đầu tiên bước chân ra khỏi bệnh viện.
Mẹ của Khổng Đức Tránh không đi làm, trong nhà chỉ có mỗi ba thằng nhóc làm việc ở nhà máy, lương cũng chỉ đủ để sống qua ngày, trong thời gian ngắn rất khó kiếm được một khoản tiền lớn như vậy để phẫu thuật cho Chu Hoành Viễn, chính vì vậy, chuyện bồi thường vẫn chưa được giải quyết, chắc chắn sẽ có lúc phải bỏ cả thể diện mà đòi cho được.
Trình Dục, ba mẹ Khổng Đức Tránh, thầy Tôn giáo viên chủ nhiệm và lãnh đạo nhà trường ngồi đối mặt nhau trong văn phòng của trường, mà kẻ gây chuyện Khổng Đức Tránh thì cúi đầu, đứng trước mặt cha mẹ với hai hàng nước mắt chảy dài.
Đầu tiên là Trình Dục nhìn Khổng Đức Tránh một cái, anh đã nghe thầy Tôn chủ nhiệm kể lại đầu đuôi sự việc, nhưng mà có thế nào anh cũng không thể tưởng tượng được, một đứa nhỏ mới nhìn có vẻ nghe lời hiểu chuyện như này lại có thể làm chuyện xấu như vậy với Chu Hoành Viễn. Có thế nào anh cũng không ngờ, ẩn giấu dưới khuôn mặt ngây thơ đáng yêu của đứa nhỏ này là một trái tim bẩn thỉu đến thế.
Không thể trông mặt mà bắt hình dong, ai cũng nói trẻ con ngây thơ thiện lương, thật ra, ác ý của bọn chúng mới là khó đỡ nhất. Với sự thẳng thắn đến tàn nhẫn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thuc-thuc-chu-nho/3317685/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.