Ngày qua ngày thời gian thong thả trôi, dần dần, Trình Dục cũng đã quen với chiếc giường sắt vừa xoay người liền rung lên "kẽo kẹt", quen với việc xoay người là sẽ đụng phải một cơ thể nóng hổi, quen với việc trong phòng vệ sinh có thêm một bộ đồ dùng cá nhân, cũng đã quen với người thiếu niên gầy gò nhạy cảm ít nói này.
Bọn họ cùng bị đánh thức bởi ánh nắng sớm, cùng quấn khăn tắm lăn lộn trên giường, cùng chen chúc trong nhà vệ sinh nhỏ hẹp dùng chung một cái bồn đánh răng rửa mặt, cùng ngồi không nhúc nhích trước cái tivi bị nhiễu chỉ để canh đúng giờ xem "Đảo Hải Tặc" và "Thám Tử Kindaichi".
Cuộc sống của bọn họ thản nhiên mà ấm áp, không mảy may chút sóng gió, đây chính là hạnh phúc mà Chu Hoành Viễn khao khát đã lâu. Mấy năm qua, nó hiếm khi chạm được đến sự dịu dàng, nhận được quá ít sự quan tâm, bây giờ đột nhiên tất cả lại rơi vào trong tay, nó liền giống như một người say rượu, lảo đảo đắm chìm vào niềm vui sướng này.
Trình Dục giống như đại đa số thanh niên trên đời này, ham chơi, hiếu động, trong đầu lúc nào cũng có một rổ các ý tưởng mới lạ và quái dị. Anh không ở yên nổi một khắc, đặc biệt khi ở cùng với Hoành Viễn thì nói nhiều vô cùng, cứ như là muốn đem hết chuyện của mình kể cho nó nghe, làm cho bạn nhỏ Hoành Viễn vốn đã không thích nói chuyện lại càng thêm trầm lắng. Bạn Hoành Viễn rất thích việc Trình Dục lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thuc-thuc-chu-nho/2803844/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.