“ Coi kẻ nông dân nghèo đang nhìn ngó xung quanh kìa” - cái giọng quen thuộc mà tôi luôn nghe. tôi nhìn kiếm cô ta và thấy cô ta từ trên lầu đi xuống
“cô có cần phải xỉ nhục người khác như vậy không?” - tôi cau mày
“hì hì … tôi thích như vậy, nhất là đối với anh” - cô đi xuống ngồi trên chiếc ghế salon kia, lúc này tôi bước gần lại
“sao cô cho người tới bắt tôi” - tôi nhin thẳng cô ta
“bắt hồi nào, tôi cho người mời anh tới mà” - cô ta nhìn cây kẹo mút xoay xoay
“mời cái kiểu xã hội đen vậy hả?” - tôi nhíu mày gằng giọng
“Haiz... tập làm quen đi nào” - cô ta tháo cây kẹo mút ra và mút nó
“Tôi đến đây rồi! Cô muốn tôi làm gì cho cô đây?”
“Hì hì … ít nhất cũng phải ngoan ngoãn tự nói ra điều đó” - cô ta đác chi - “tôi nắm hết thời gian của anh! chỉ cần đến lúc anh rảnh thì xe sẽ đến đưa anh tới nhà tôi, giống như ngày hôm nay”
“Cô điều tra thời gian cá nhân của tôi!” - tôi bước tới nhanh đối mặt với cô ta
“Thì sao?” - cô ta hất mặt với cây kẹo mut của mình
“cô … cô …”
“anh không làm gì được tôi đâu, đồ nông dân, tức tối bây giờ cũng không giải quyết được gì, đi theo tôi, tôi sẽ chỉ công việc cho anh làm” - cô ta đứng dậy bước đi, tôi đi theo phía sau, nhưng đi được một khoảng thì cô ta dừng lại rồi quay mặt lại đối mặt với tôi - “ anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-va-nong-dan/192785/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.