Nữ chính trong truyện tên Kỷ Lục Đề, lần đầu xuất hiện trước mặt anh là khi cô đang loay hoay tìm kiếm con mèo bảo bối của mình. Sau một hồi tìm kiếm nhưng vẫn không thấy, cô bất lực nên quyết định qua nhà hàng xóm hỏi thăm. Mà người hàng xóm này, chính là anh. Cô có một mái tóc màu đen hơi xoăn càng tôn thêm khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn giống như hạt dưa, trên người còn mặc bộ quần áo bó sát nhìn giống như người tập múa, bên hông dùng một sợi dây màu hồng quấn lại, trên chân còn mang một đôi dép lê. Khiến anh chú ý nhất vẫn là cặp mắt vừa tròn vừa to kia, cực kỳ giống đôi mắt con mèo ngu ngốc chết tiệt kia!
"Cô là ai?" Mặc dù anh bận nhiều việc nhưng vẫn ung dung vòng tay trước ngực, liếc nhìn cô, nói với thái độ kiêu căng. Kỷ Lục Đề run rẩy nói. "Tôi...tôi tên là Kỷ Lục Đề, tôi đang đi tìm một con mèo cái, xin hỏi anh có thấy nó không vậy!" giọng nói của cô tràn ngập chờ mong, nghe có chút nôn nóng.
"Cô là chủ nhân của con mèo kia?" Anh ta bỗng nhiên xoay người đi vào cửa, để cô một mình đứng trước cửa, trong lòng vụng trộm đếm 1, 2,3, chắc chắn cô ấy sẽ cùng đi vào. Căn phòng đó như là “văn phòng thám tử mục nát”, điều khiến cô bất ngờ hơn hết là con mèo của cô đang ở đó. Nó đang nằm trên giường ngủ của anh ta sao? Cô tỏ thái độ rất là tức tối!!! Cô là chủ nhân của con mèo ngu ngốc kia sao? Được lắm, anh còn chưa đến nhà để trả thù, cô đã tự mình đưa đến trước cửa!