“E hèm!”
Thầy Vinh hung hắng lên tiếng, buộc hai đứa học trò phải chú ýđến mình.Hai đứa quay ra, Thiên vẫn cười ngây ngô, không chút nào tỏ vẻ, Ly thìảo não không thôi, đầu cúi càng thấp.
Hai hiệu trưởng chỉnh đốn lạitrang phục và tư thế, bắt đầu vào việc chính.- “Về sự việc vừa rồi….”
Cô Mạc Sa từ từ chậm rãi nói, ánh mắt không rời khỏi bọn nó, chăm chú quan sát từng biểu hiện của hai đứa.
“Cô mong sẽkhông lặp lại lần 2.
Các em đều là những học sinh ưu tú của trường,thành tích lần này của hai em khiến cô rất hài lòng.
Thân thiết với nhau mà giúp đỡ nhau tiến bộ trong học tập như vậy cô rất hoan nghênh, nhưng các em cũng nên hạn chế những hành vi thân mật quá như vậy… nhất là ởnơi công cộng như sân trường.
Các em hiểu chứ?”
- “Dạ!”
2 đứa đồng thanh.
Thiên đáp rõ hào hứng, còn Ly thều thào nhưsắp đứt hơi.- “Thầy còn đang thắc mắc động lực nào khiến em phát cuồng lên như vậy…hóa ra…”
Thầy Lưu Vinh cố tình ngâm dài câu cuối, ánh mắt lấp lóe thíchthú nhìn 2 đứa.
Thiên cũng cười nửa miệng, nhìn thầy coi như câu trảlời.Cô Mạc Sa tiến đến gần Ly, vỗ vai đầy thân thiết, tỏ vẻ an ủi:- Tuy là em xếp hạng 2, nhưng điểm hai đứa là bằng nhau, kì thi lần sauem cố gắng thêm nhé.
Cô luôn tin tưởng em!”
Rùi mỉm cười coi như khíchlệ nó.Ly giật mình, giờ nó mới chú ý đến một vấn đề quan trọng không kém “Nóvà Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-that-lac/2053985/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.