Mới nghe đến đoạn Tâm nói Linh phải gọi Ly là chị dâu, Thiên đã dừngbước, quay lại trong nhà tìm Ly.
Thiên tìm được Ly vẫn đang ngồi trầmngâm trên sô fa, Thiên nhẹ nhàng cất bước lại gần với tâm trạng rối nhưtơ vò.
Một mặt cậu muốn hỏi Ly cho rõ những thắc mắc trong lòng, một mặt cậu lại không nỡ lôi kéo Ly ra khỏi thế giới suy nghĩ.Lúc này Ly đang chống một tay lên cạnh ghế, đầu nghiêng đi tựa vào nắmđấm tay, cả người bất động, đôi mắt nâu buồn nhìn xa xăm thi thoảng chớp động chứng tỏ Ly là một thực thể sống chứ không phải một pho tượng.
Ánh nắng chiều những ngày gần vào đông nhẹ chiếu qua khung cửa sổ, phủ mộtlớp áo mỏng bao quanh Ly, ánh lên mái tóc nâu cà phê suôn mượt đang xõaxuống hai bờ vai.
Ly lúc này, khiến Thiên không muốn rời mắt, không muốn phá vỡ khung cảnh đẹp đẽ này, cậu lặng lẽ rút điện thoại ra....Ly bần thần suy nghĩ, nghĩ mãi về những gì Doanh đã nói, Ly không biếtnó nên làm gì mới phải.
Như trước no sẽ không ngần ngại mà chấp nhậnđược người khác che chở, và hài lòng với cuộc sống phụ thuộc vào ngườikhác...
Còn bây giờ...
thì không! Nó không muốn dựa vào ai cả.
Gia đìnhnó, ba mẹ và anh Phong của nó, chỗ dựa chắc chắn nhất của nó, hóa rakhông vững chắc như nó tưởng, bằng không bây giờ nó đã chẳng phải mộtmình sống trong ngôi nhà này......
mà không....
nó không một mình...
nócòn 3 cô bạn thân nữa mà...
nghĩ đến 3
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-that-lac/2053982/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.