Trong lòng Mục Giai Âm nháy mắt liền tốt trở lại.
“Nhưng em vẫn sùng bái anh rễ nhất.” Mục Ngọc Trác ngẩn đầu lên, dáng vẻ hướng đến phía trước: “Sau này em nhất định phải làm một người đàn ông như anh rể vậy.”
…Đừng, có một tên đã đủ nguy hại cho xã hội rồi.
…Hỡn nữa, tại sao lại không sùng bái cô? Sùng bái chị này, tiểu Ngọc Trác!
“Ngọc Trác, em thấy sống ở thành phố A hay thành phố C tốt hơn.” Mục Giai Âm lại hỏi.
Mục Ngọc Trác vẫn tập trung tinh lực xem tivi, tranh thủ trả lời Mục Giai Âm: “Thành phố A.”
“Vậy em nghĩ nếu chị đưa mẹ với em tới thành phố A sống bà ấy sẽ đồng ý không?” Mục Giai Âm tập trung hỏi tiếp.
“Sẽ.”
Mục Giai Âm cảm thấy Mục Ngọc Trác đang phát triển theo hướng giống Quyền Thiệu Viêm, bắt đầu trả lời ngắn gọn y hệt Quyền Thiệu Viêm.
“Bà ấy không luyến tiếc ba em sao?” Mục Giai Âm tưởng Bạch Tự Di không chịu đến thành phố A là nguyên nhân này.
“Ba em đã chết rồi.” Người cũng đã chết, vấn đề này còn quan trọng sao?
Nói như vậy khả năng cô khuyến khích Bạch Tự Di đến thành phố A sống xác suất thành công rất cao.
Trong lòng Mục Giai Âm rất cao hứng, vì thế cô quyết định khiến Mục Ngọc Trác mất hứng ngay lập tức: “Ngọc Trác, đã chín giờ, mau đi ngủ.” (KK: Phúc hắc quá )
Mục Giai Âm cũng không quan tâm đến TV, nhìn Mục Ngọc Trác cười nói.
Mục Ngọc Trác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-song-lai-chong-yeu-cung-chieu/2402161/chuong-63-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.