Edit: meoluoihamngu
Bạch Tự Di cắn răng đấu tranh suy nghĩ nhìn Mục Giai Âm vẫn đang yên lặng làm bánh bên cạnh.
Mục Ngọc Trác rất thích Mục Giai Âm, nếu như bà đoạt công việc của Mục Giai Âm, Mục Ngọc Trác nhất định sẽ oán hận bà. Đứa bé kia lòng tự ái rất mạnh, không chừng nó thà quay về để những người kia tiếp tục xem thường, cũng không muốn ở chỗ này sống vẻ vang.
Huống hồ, cô lại là người có ơn với bà, Bạch Tự Di suy nghĩ liền lắc đầu nói, “Cảm ơn ngài đã cất nhắc, dù sao tôi chỉ giúp đỡ cháu gái tìm việc làm, tôi không thể giành cơ hội công việc của cháu gái.” ddlqd
Lăng Khải Hoa có chút không vui, cứng rắn hỏi, “Không hối hận chứ?”
Lăng Khải Hoa mặt lạnh đi ra khỏi cửa.
Trước khi ra cửa đã trao đổi ánh mắt hài lòng với Mục Giai Âm, người phụ nữ này có thể tín nhiệm.
Mục Giai Âm vẫn ở chỗ cũ làm bánh, Bạch Tự Di đứng ở trong bóng tối, ánh mắt phức tạp. Thật sự không hối hận sao? Bà thật ra cũng không biết, nhưng là, Mục Giai Âm có ơn với bà, bà không thể phụ ân tình của Mục Giai Âm.
Hơn nữa, bà cũng đã nghĩ thông suốt rồi, bà không gì là không làm được, quét dọn này nọ bà rất lành nghề, khổ cực một chút, nhưng bà vẫn có thể nuôi sống Mục Ngọc Trác. So với ở nông thôn, bà chỉ có thể xin ăn người khác tốt hơn nhiều.
Một lát sau, Mục Giai Âm làm xong bánh, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-song-lai-chong-yeu-cung-chieu/2402159/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.