Edit: kimphuong172839
Khi Mục Giai Nhan tỉnh lại, cô đang ở trong một căn phòng tối.
Cô nhớ một khắc trước cô còn ở bên trong phòng ngủ.
Mục Giai Nhan thử giật giật, lại phát hiện hai tay hai chân của cô không nhúc nhích được, hiện tại cô đã bị trói ở trên ghế.
Bắt cóc? Người nào lá gan lại lớn như vậy, dám bắt trói người ở Mục gia...... Quan trọng là, bọn họ lại trói thành công?
Không đúng, hiện tại coi như là có người nào đó muốn trói người của nhà họ Mục.
Người thứ nhất nên trói chính là ông nội, nếu không cũng có thể trói người quyền cao chức trọng như chị ba, dầu gì hiện tại Mục Giai Âm cũng là vợ của thủ trưởng, giá trị cũng lớn lắm, nhưng tại sao nhất định phải trói cô?
Mục Giai Nhan cũng không có hốt hoảng quá lâu, rất nhanh thì bình tĩnh lại.
Cô nhất định phải cố gắng tìm một cơ hội thích hợp nhất.
“Có ai không?” Mục Giai Nhan kêu chừng mấy tiếng, nhưng thủy chung không có ai trả lời. Nơi này rất tối, còn có chút ươn ướt, phòng rất âm u, Mục Giai Nhan căn bản là không thấy rõ, nhưng cảm giác chung quanh vẫn là rất trống trải, Mục Giai Nhan suy đoán nơi này hẳn là căn phòng dưới lòng đất.
Mục Giai Nhan ngồi trong phòng thật lâu nhưng cũng không có người đi vào. Lúc mới bắt đầu Mục Giai Nhan còn có thể gắng giữ tỉnh táo, nhưng chỉ qua mấy tiếng sau, tâm tình Mục Giai Nhan lại càng ngày càng hốt hoảng.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-song-lai-chong-yeu-cung-chieu/2402106/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.