Hàn Tử Nghị dứt khoát nói làm thì làm, điện thoại Quyền Thiệu Viêm cúp không bao lâu, Hàn Tử Nghị đã cầm túi giữ ấm và thuốc tới.
Sau khi đưa thuốc xong Hàn Tử Nghị đưa mắt ra hiệu rồi mới tiêu sái rời đi.
Phải nói chuyện đâu bụng kinh này anh đã nhúng tay vào quá nhiều rồi, không chỉ có chị dâu sẽ không thỏai mái, mà Quyền Thiệu Viêm cũng sẽ không có sắc mặt tốt đâu nhỉ?
Mục Giai Âm lăn qua lăn lại đến sáng hôm sau cuối cùng cũng tốt hơn một chút, Quyền Thiệu Viêm thấy Mục Giai Âm tỉnh lại thì bưng cơm đến mép giường đút từng miếng từng miếng cho Mục Giai Âm.
Mục Giai Âm tựa vào Quyền Thiệu Viêm, cả người đều muốn rúc vào trong ngực anh.
“Quyền Thiệu Viêm, anh còn giận sao?” Thấy Quyền Thiệu Viêm không nói lời nào, Mục Giai Âm chọc chọc lưng anh, giọng mềm mại hỏi.
Quyền Thiệu Viêm nhíu mày nói, “Em cứ nói đi?”
Mục Giai Âm bĩu môi, “Hôm qua em không có hiểu lầm anh, Chân Phó Dương và em cũng đã nói rõ ràng, anh ấy nói là anh muốn giúp anh ấy.”
Chân mày Quyền Thiệu Viêm càng nhíu chặt hơn, nếu Mục Giai Âm không nghi ngờ anh giở trò, khiến Chân Phó Dương từ chức, vậy rốt cuộc Mục Giai Âm giận anh vì cái gì chứ?
Giọng Mục Giai Âm hơi trầm xuống lại có chút bi thương nói, “Lòng tự trọng của anh Phó Dương rất cao, anh giúp anh ấy, nhất định trong lòng anh ấy sẽ cảm thấy không được thoải mái, cho nên mới từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-song-lai-chong-yeu-cung-chieu/2402081/chuong-83-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.