Edit: Kim Phượng
Hôm nay nhà họ Tả gần như là ầm ĩ đến trời sáng. Tả Trí Viễn cả đêm không chợp mắt, trong phòng ngủ toàn là tàn thuốc. Tả Trí Viễn luôn luôn rất coi trọng hình tượng vậy mà lúc này cũng mặt xám mày tro, nhìn dáng dấp cực kỳ nhếch nhác.
Ngày hôm sau còn phải đi làm, Tả Trí Viễn vực dậy tinh thần vào phòng tắm rửa.
Mục Giai Âm cũng dậy rất sớm, Quyền Thiệu Viêm thấy động tĩnh bên cạnh liền kéo Mục Giai Âm vào chăn nói: "Dậy sớm như thế làm cái gì?"
"Anh quên sao? Đám cấp dưới kia của anh muốn tới nhà chúng ta, em phải đi chuẩn bị đồ ăn cho bọn họ." Mục Giai Âm vùng vẫy hai cái, không thể giãy giụa thoát Quyền Thiệu Viêm, lúc này mới quay đầu lại giải thích.
"Để cho bọn họ tự ra ngoài mua đồ ăn." Quyền Thiệu Viêm nhíu mày một cái nói, "Tối hôm qua em ngủ rất trễ, sáng nay phải ngủ nhiều thêm một chút."
Nói xong Quyền Thiệu Viêm quấn chặt Mục Giai Âm, Mục Giai Âm giãy giụa mấy phen, lại không thoát được Quyền Thiệu Viêm.
Nghĩ đến nguyên liệu trong phòng bếp đã sớm chuẩn bị xong, có lẽ buổi chiều cấp dưới của Quyền Thiệu Viêm mới tới. Mục Giai Âm cũng an tâm nằm trên giường, nhưng mới vừa quậy một hồi như vậy, Mục Giai Âm không ngủ được nữa.
Mục Giai Âm vuốt vuốt vòng ngọc trên cổ tay nói: "Quyền Thiệu Viêm, em cảm thấy ngọc này thật sự rất có tác dụng. Sáng nay em cảm thấy tay không còn lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-song-lai-chong-yeu-cung-chieu/2402064/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.