Hải thương của tiền triều thật sự là mang về rất nhiều hạt giống thần kỳ từ phiên ngoại, bắp, khoai lang đỏ, khoai tây, còn có bí đỏ lớn vân vân, mấy cây đó thu hoạch phổ biến là cao sản, từ sau khi chính thức cắm rễ sinh sản ở bổn quốc, thì nạn đói phạm vi lớn cũng theo đó đi xa. 
Mạnh Dương rất thích. 
Ngày hôm qua thân thích của Vương đại nương lại tới nữa, lần này mang cho bà ấy nửa xe bí đỏ, nửa là vui nửa là sầu mà oán giận nói: "Quá có thể kết quả! Từng quả lại to như vầy này, đầu tường đều bị bò đầy, nào ăn cho hết!" 
Hàng xóm dựa gần Vương đại nương đều được chia hết một lượt, Mạnh Dương cũng được một quả, nặng cỡ chừng sáu bảy cân. 
Bí đỏ lớn hái xuống được vài ngày thì vỏ dần dần trở nên cứng rắn, lúc bấm tay gõ thì bang bang rung động, nhưng chỉ cần không ngâm nước thì liền có thể cất rất lâu. Lúc ăn thì dùng dao bổ ra, liền lộ ra phần ruột màu đỏ cam rắn chắc bên trong. 
Hạt bí đỏ rất nhiều, Mạnh Dương móc hết chúng nó ra, một bộ phận thì chôn ở chậu hoa nhỏ bằng gốm thô ươm giống, nếu thuận lợi thì đầu xuân năm sau dời đến dưới chân tường, như vậy thì năm sau chàng cũng có thể có bí đỏ tươi lúc nào ăn lúc đó hái. 
Dư lại đều rửa sạch sẽ, đặt trên cửa sổ phơi khô, chờ lúc ăn tết vừa lúc cắn hạt bí ăn. Hơi lật xào trong nồi một chút, vỏ mong mỏng, nhân hạt hình giọt nước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-sinh-sat-vach/272561/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.