"Nhi ơi, xuống căn-tin không?" - sau một buổi làm việc , nó vặn tay vặn chân "răng rắc" rồi uể oải gọi cô.
Nghe có người gọi mình, cô bất giác mở mắt. Tưởng rằng vẫn theothói cũ là đang học bị cô giáo gọi nên cô bật dậy kêu to :" Em xin lỗi,em sẽ không ngủ gật nữa đâu ạ. Cô tha cho em" - vừa nói cô vừa làm mấycái hành động kiểu như là trẻ con chả ra dáng thiếu nữ hai mươi tư tuổimột tí gì. Trò "lố" này được sáu cặp mắt gồm năm nhân viên và nhỏ bátđược và tặng ngay cho họ một bộ phim hài không cần đĩa cũng bật cười râm ran khắp phòng.
Nhận thấy có gì đó không đúng, cô dần dần mởto cặp mắt của mình. Chao ôi! Đập vào mắt cô chính là cảnh tượng mà côkhông thể tưởng tượng được. Mặc dù đang mặc váy công sở nhưng mấy ngườikia cứ bò sài ra đất mà ôm bụng . Cô thắc mắc là tại sao tất cả đều vừaôm bụng vừa cười đến nỗi sắp rớt luôn cả nước mắt. Mãi sau cái óc cô mới linh hoạt được và....
"AAAAAAAAAAAA..................."
**************
"Ha ha ha ha"- nó đang đi cùng cô trong thang máy yên lành thì tự dưng nhớ lại chuyện ban nãy mà bật cười thành tiếng.
" Thôi ngay nếu không muốn ăn trưa"- cô hầm hè quay sang bên nó , giọng chua chanh nói.
Mũi nó đỏ lên và phồng ra ép cho không cười dạ ran cô gật đầu lialia, nhưng...chỉ được một quãng mũi nó đã đỏ lừ lên như chàng hề, phồngto như trái bóng bay, kết quả là phát ra một tiếng " bụm "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-sieu-quay-xuyen-khong/774624/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.