“ Đây là đâu”- Sau khi mở mắt đập vào mắt cô chính là một nền màutrắng suốt. Ngó ngang xung quanh cô cũng đã biết được đây là bệnh việnvà anh đang đứng trước mình. Cô tự hỏi chả biết anh có bị đơ hay khôngmà sao cô ngồi hẳn dậy rồi mà anh vẫn ngồi yên không chịu hỏi han gì cô.
Cô nhíu mày, chu môi lên đưa tay đập đầu anh một cái nhưng…không chạm được mà xuyên qua ngay .Người cô bất giác run run lên, trònxoe mắt chứng kiến việc vừa rồi. Có cho cô nằm mơ cũng không thể tưởngtượng nổi mình vừa xuyên qua cả người anh. Thậm chí cô leo xuống giườngmà vẫn không chạm tới được…
Người cô ngơ ngơ ngác ngác khônghiểu đang có chuyện gì xảy ra. Điều cô lạ nhất là mình bị xuyên đến thếgiới này chứ chưa nghe việc đi xuyên qua người được. Trong đầu cô đangchứa một dấu hỏi chấm rất chi là bự. Cái lúc kinh hoàng đó , nó đã xuấthiện và cô nghe được chất giọng ngày nào của nó nhưng buồn hơn rất nhiều :" Anh Nam, Nhi đã đi rồi anh nên để Nhi lên thiên đường..."
Lời nói của nó như làm người cô cứng đờ nhưng mà sao cô vẫn còn ở đâynhỉ. Nếu chết rồi thì phải xuống gặp ông già Diêm Vương hay ông già Ngọc Hoàng chứ.....
" Vậy là mình đã chết rồi sao. Mình sẽ phảixuống địa ngục ư? Mình sẽ không được gặp anh Nam , nó , hắn và cả nhỏnữa ư ? Mình không muốn... huhu ai cứu tôi với... tôi chưa muốnchết....
Chiếc giường dài mà lạnh lẽo đó, cô cứ đứng nhìn anhvà nó mà khóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-sieu-quay-xuyen-khong/774615/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.