“ Đây là đâu”- Sau khi mở mắt đập vào mắt cô chính là một nền màutrắng suốt. Ngó ngang xung quanh cô cũng đã biết được đây là bệnh việnvà anh đang đứng trước mình. Cô tự hỏi chả biết anh có bị đơ hay khôngmà sao cô ngồi hẳn dậy rồi mà anh vẫn ngồi yên không chịu hỏi han gì cô. Cô nhíu mày, chu môi lên đưa tay đập đầu anh một cái nhưng…không chạm được mà xuyên qua ngay .Người cô bất giác run run lên, trònxoe mắt chứng kiến việc vừa rồi. Có cho cô nằm mơ cũng không thể tưởngtượng nổi mình vừa xuyên qua cả người anh. Thậm chí cô leo xuống giườngmà vẫn không chạm tới được… Người cô ngơ ngơ ngác ngác khônghiểu đang có chuyện gì xảy ra. Điều cô lạ nhất là mình bị xuyên đến thếgiới này chứ chưa nghe việc đi xuyên qua người được. Trong đầu cô đangchứa một dấu hỏi chấm rất chi là bự. Cái lúc kinh hoàng đó , nó đã xuấthiện và cô nghe được chất giọng ngày nào của nó nhưng buồn hơn rất nhiều :" Anh Nam, Nhi đã đi rồi anh nên để Nhi lên thiên đường..." Lời nói của nó như làm người cô cứng đờ nhưng mà sao cô vẫn còn ở đâynhỉ. Nếu chết rồi thì phải xuống gặp ông già Diêm Vương hay ông già Ngọc Hoàng chứ..... " Vậy là mình đã chết rồi sao. Mình sẽ phảixuống địa ngục ư? Mình sẽ không được gặp anh Nam , nó , hắn và cả nhỏnữa ư ? Mình không muốn... huhu ai cứu tôi với... tôi chưa muốnchết.... Chiếc giường dài mà lạnh lẽo đó, cô cứ đứng nhìn anhvà nó mà khóc, than thở. Cô đâu có biết rằng ngay đằng sau cô có một bàn tay chạm vào người.... " Ai?- giật mình cô quay lại thì bắtgặp một người đàn bà tóc đã bạc hết, quần áo kiểu cổ như nơi cô ở hainăm về trước. Trí nhớ ở đau nó cứ ập đến, cô đã nhớ ra người này là airồi. Người đàn bà này chính là người đàn bà mà cô gặp trong giấc mơ hồinào. Đúng rồi, nếu gặp bà này trong mơ thì chắc chắn đây là giấc mơ rồi. Nghĩ thế cô tự cốc vào đâu mình một cái ... kết quả bị u một cục rõ totrên đầu. Những thứ cô đang chứng kiến và những gì cô nghĩ mình đã chết là sự thật. Vậy ...người đàn bà kia ... " Cho hỏi ai vậy. Tại sao bà lại nhìn được tôi?" " Con có nhớ là đã gặp ta không?" Một cái gật đầu của cô thay cho câu trả lời. Bà lại tiếp tục :"Hôm nay là ta chính thức thực hiện điều ước của con hồi nào..." ( Bắp :Xem lại chương 9 để biết thêm chi tiết) " Điềuước...điều ước nào nhỉ sao mình chẳng nhớ...A, đúng rồi điều ước tronggiấc mơ....Nếu thực hiện thì mình sẽ quay trở về thế giới của mình hainăm về trước sao?"- Cô ngẩn tò he ra chả nhớ một chuyện liên quan đếnđiều ước gì hết nhưng mà cái óc bé tí tẹo chưa bằng nổi quả nho của cônó cũng hoạt động và làm cô nhớ ra . Đấy là điều ước của nửanăm trước rồi, nửa năm sau điều ước đó đã bị xóa khỏi kí ức của cô vàbắt đầu một trang ước mới... Vâng, chính là hạnh phúc bên anh... Thật khó xử cho cô, cô cũng muốn về thế giới trước nhưng lại càngmuốn sống ở đây bên anh. Liệu có sống lại được không nhỉ? Dám nghĩ làdám làm cô hỏi thẳng bà :" Nếu bà có thể cho tôi trở về thế giới trướckia của tôi thì có thể làm cho tôi sống lại không?" Bà thởdài một cái rồi nói :" Con muốn sống lại sao? Nhưng làm sao bây giờ,thân xác con đã bị chết ba ngày rồi đó , nó cũng đang trong quá trìnhphân hủy làm sao ta cho con sống lại được?" Khóe mắt cô đang rưng rưng nước mắt, vậy là cô sẽ không bao giờ được gặp anh nữa ư? Côkhông muốn đâu :" Bà làm ơn giúp tôi được không? Tôi cầu xin bà đấy?" Người đàn bà đó luôn thực hiện những điều ước của những cô nàng bị xuyên không nay rất đang khó xử. Trong tình thế như thế làm sao bà cóthể giúp cô được cơ chứ, điều đó sẽ phạm phải tội chứ không phảivừa....Nhưng nhìn cô bà lại thấy sót xa vô cùng... " Ta không thể giúp con sống lại ngay nhưng ta có thể giúp con sống lại bằng chính thân thể thực sự của con..." (Còn tiếp...)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]