-Hôm nay là ngày xui xẻo nhất của mình. Mình đã đi từ nãy đến giờ rồi sao vẫn không thấy đích nhỉ . ChẾT mất thôi ,aaaaaaaaa – cô . Đang làu bàu thì cô tự dưng thấy có một người đang đi trước cô .
-Có người kìa . Lại hỏi thôi – cô ba chân bốn cẳng chạy thục mạng đến chỗ hắn
-Anh gì ơi , cho tôi hỏi đường đến đây được không ạ . Tôi là học sinh mới nên không biết – vừa nói cô vừa cười
-Hắn nhìn thấy nụ cười của cô lập tức đứng hình . Tim cứ đập thình thịch , mặt bắt đầu ấm dần : “À chỗ đấy là phòng hiệu trưởng . Cô đi theo tôi tôi cũng cùng đường với cô đấy”
Cô nghe vậy mà vui sướng như chưa từng được vui bao giờ , liền đi theo hắn
-Cô đến cái phòng có chữ HIỆU TRƯỞNG đằng kia kìa . Tôi phải quặt lối này rồi – hắn chỉ , nói
-Cảm ơn anh rất nhiều . Sau này nhất định tôi sẽ báo đáp .Mà anh tên gì, học lớp nào vậy ?
-Chỉ là cùng đường thôi mà , không cần phải báo đáp đâu . Tôi tên Kiệt , học lớp 11a8
-Sao lại không cần báo đáp chứ . Thôi muộn rồi tôi đi trước . Hẹn gặp lại – nói xong cô lại ba chân bốn cẳng ver 2 chạy đến PHÒNG HIỆU TRƯỞNG
-RẦM ( cô dùng chân đạp 1 cước rõ nhẹ nhàng )
-Em kia , em là ai sao lại đập cửa phòng này hả ? –ÔHT
-Ô thầy ơi , em là học sinh mới ạ . Tại cửa em mở mãi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-sieu-quay-xuyen-khong/774590/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.