Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32
Chương sau
Trở về nhà trong bộ dạng ướt tèm nhem như 2 con chuột lôt..trướcánh mắt ngạc nhiên của mọi người,hắn khẽ nắm lấy bàn tay bé bỏngcủa nó: -Bảo Nhi đã nhớ lại tất cả,và h’ đây..người cậu ấy cầnđính hôn..là con -Con gái..con đã nhớ lại sao? -Vâng..thưamẹ -Vậy thì tốt quá đi mất cả gđ ôm chầm lấy nhau..trong nổi hpvô bờ khi tất cả trải wa như 1 cơn ác mộng -Cho hỏi ai là cô LăngTịnh Di -Là tôi..-Bella bước ra tiếp lời 1 vị cảnh sát: -Cóchuyện gì k? -Chúng tôi đã có đủ bằng chứng và nhân chứng tỏ côlà người gây ra tại nạn cho cô Hoàng Gia Bảo Nhi quốc tịch ViệtNam,mời cô theo chúng tôi về sở cảnh sát hỗ trợ điều tra… -Các anhnói gì vậy?? ai đã đưa ra khẩu cung hồ đồ,vớ vẩn thế? -Là tôi-Shinbước ra..trên tay mang chiếc còng sắt nhẹ nhàng đáp -Là cậu… -ksai..theo lời Cậu ấy..chúng tôi đến vực núi x.x.y đã tìm thấy chiếcxe gây tại nạn,đồng thơi trên xe cũng tìm đc dấu tay và nhưng vật dụngthuộc về cô-người cảnh sát tiếp tục -Tôi…tôi… cắt đứt lời nóicủa cô ấy là tiếng còng vang dội… cô ấy đã phải trả giá cho nhữnggì mình đã làm mỉm cười với nó,Shjn nói -Chúc cậu hp nhéBony -cảm ơn vì cậu đã giúp tôi tất cả kết thúc thế đấy..ngườiác..lần lượt phải trả giá cho những gì đã làm… Đoạn kết 6 năm sau: -Chào thiếu gia,thiếu phu nhân! -Chàodì..dì có thấy Windy đâu k? -thưa thiếu phu nhân,tiểu công chúa ởtrước nhà đó ạz mỉm cười với người giúp việc 1 cách thânthiện,người đàn bà khoát nhẹ tay người chồng ra phía bên ngoài tìm côcông chúa bé nhỏ của mình: -Lạc Kì..anh có thấy Windy k? -Anh kthấy,,Bà xã có thấy k -Em thấy rồi người đàn bà nói rồi chỉtay về phía 1 cô nhóc khoảng 5 tuổi: -Này..sao cậu tông phải tôi?-cônhóc đó ngang ngạnh nói -này..là cậu tông tôi trước chứ bộ-cậunhóc coi bộ cũng k vừa đứng dậy phủi sạch bộ đồ..cậu nhóc ngẩnmặt lên.. đối diện với khuôn mặt như 1 thiên thần nhỏ bé..mái tócnâu hạt dẽ,ánh mắt to tròn màu hổ phách…và nước da trắng ngần..cậubé k khỏi bất ngờ,chìa trong tay ra 1 chiếc lắc xjh xắn bé xíu,cậunhóc nói: -nỳ..cho bạn đấy..giữ lấy nhé..bạn dễ thương lắm..lớnlên mình nhất định sẽ lấy bạn làm zk Cô nhóc đỏ ửng mặt..đónnhận chiếc lắc xjh xắn ấy: -Mình nhất định chờ cậu..nhớnhé..mình tên Windy…Trang Bảo Hân.. cậu nhóc khẽ cười rồi chạy vụtmất,cô nhóc cầm chiếc lắc..khẽ mỉm cười hp liệu lớn lên,mối tìnhcô nhóc có đẹp như mối tình của cha mẹ mình k? đó tùy thuộc vàotrái tim của mỗi bạn đọc đấy…. ************* THE END *************
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32
Chương sau