Trên bờ biển, mọi người nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp và Ngưu Viêm rời đi cũng không rời khỏi, tuy không nhìn thấy tình hình đánh nhau giữa hai người, nhưng nhìn thấy bầu trời khi thì mây đen dày đặc, lúc thì ánh lửa tận trời, tâm mỗi người như kìm chặt.
Ngưu Nguyên nhìn dáng vẻ khẩn trương của mỗi người, nói: “Ha ha… Bây giờ các ngươi khẩn truong cũng không có tác dụng, Bách Lý Tà chết chắc rồi.
Hắn ta chắc chắn không đánh lại đệ đệ của ta.”
“Nếu ngươi không muốn chết thì tốt nhất nên ngậm miệng thối của ngươi lại đi !” Vẻ mặt Tang Vũ âm lãnh nhìn Ngưu Nguyên, nói, “Lão đại sẽ trở về, ngươi còn nói bậy ta sẽ giết chết ngươi !”
Bị Tang Vũ trừng, Ngưu Nguyên co rụt cổ, nhìn thấy tất cả người của Đế quốc Mạc Nhĩ Tư trừng mắt nhìn hắn, hắn nhanh chóng câm miệng vọt qua một bên, tránh sau lưng người Thần điện có mặt ở đó. Hiện tại Ngưu Viêm không có ở đây, hắn không thể đánh lại bọn họ.
Mây đen trên biển tản ra, ánh nắng lại chiếu trên mặt biển. Mọi người biết bên kia đã đánh nhau xong, không biết ai thắng ai thua.
“Bách Lý Tà đâu?” Vũ Phách Thiên đi ra ngoài thành, tìm được đám người đang tụ tập ở bờ biển.
“Vũ Điện chủ.” Người Thần điện nhìn thấy Vũ Phách Thiên, đều hành lễ với y.
Đệ tử tứ quốc cũng biết thân phận người này, đều hành lễ. Nhìn thấy Vũ điện chủ xuất hiện, mọi người đều cảm thấy ngoài ý muốn. Không phải nói là ông bế quan rồi sao, sao lại chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-phe-vat-that-yeu-nghiet/1298652/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.