Lâm Uyển Hi đứng giữa căn nhà gỗ đơn sơ, ánh mắt kiên định đối diện với vị sư phụ mới. Người đàn ông trung niên, được Diệp Trần Mặc gọi là "sư phụ", cẩn thận quan sát nàng. Ông ta mang một khí chất bí ẩn, vừa uy nghiêm vừa lạnh lùng, tựa như một con sói đơn độc.
"Cô nương," sư phụ cất tiếng, giọng ông ta trầm thấp, nhưng từng lời như mũi tên đâm thẳng vào tâm trí nàng,
"ngươi muốn trả thù, đúng không? Nhưng trước hết, ta muốn hỏi, ngươi hiểu rõ về kẻ thù của mình đến đâu?"
Lâm Uyển Hi hơi khựng lại. Trong kiếp trước, nàng biết rõ Diệp Thừa Hàn là một kẻ mưu mô, nham hiểm, nhưng hắn che giấu rất giỏi. Nàng chỉ biết đến bộ mặt dịu dàng, chu đáo mà hắn cố tình bày ra.
"Ta biết hắn là người giả tạo," nàng nói, giọng trầm xuống, "một con rắn độc đội lốt người."
Sư phụ nhếch mép cười, nhưng ánh mắt đầy sự châm biếm: "Như thế là chưa đủ. Ngươi biết hắn thích gì, sợ gì, hay yếu điểm của hắn nằm ở đâu không?"
Lâm Uyển Hi im lặng. Nàng nhận ra, kiến thức của mình về kẻ thù quả thực quá ít ỏi.
"Ngươi không biết gì cả," ông ta kết luận, ánh mắt lạnh lùng như tạt nước vào mặt nàng. "Vậy mà còn nói muốn trả thù? Ngươi chỉ là một con mèo con không biết lượng sức mình."
Diệp Trần Mặc đứng dựa lưng vào cánh cửa, im lặng quan sát. Khác với vẻ lạnh lùng thường ngày, trong mắt hắn thoáng hiện sự thích thú. Hắn muốn xem nàng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-ngoc/3733598/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.