Buổi sáng hôm sau, Lâm Uyễn Hi vừa tỉnh dậy đã nhận được một tin bất ngờ: Diệp Trần Mặc đích thân đến phủ thừa tướng. 
Cả phủ rơi vào trạng thái căng thẳng, từ gia nhân đến chủ nhân đều bận rộn chuẩn bị nghênh đón. Ai cũng biết 
Vương gia Diệp Trần Mặc là nhân vật quyền thế không ai dám đắc tội. Nhưng lý do khiến hắn đến đây lại khiến mọi người không khỏi tò mò. 
Lâm Uyến Hi đứng trước gương, chỉnh trang lại y phục. Nàng mặc một bộ váy lụa mềm mại, màu xanh nhạt, điểm xuyết vài hoa văn tinh tế. Dù không quá lộng lẫy, nhưng sự trang nhã này khiến nàng trông dịu dàng và thanh tao hơn hăn. 
"Tiểu thư, người có lo lắng không? Vương gia tự nhiên đến thế này..." Tiểu Mai lắp bắp hỏi, ánh mắt ngập tràn bất an. 
Lâm Uyển Hi mỉm cười, ánh mắt bình tĩnh: "Không lo lắng. Ta đã bước vào ván cờ, phải sẵn sàng đối mặt với mọi chuyện." 
Tiểu Mai không dám nói thêm, chỉ lặng lẽ bước theo Lâm Uyển Hi ra ngoài. 
Ố sảnh chính, Diệp Trần Mặc ngồi trên ghế chủ tọa, dáng vẻ thoải mái nhưng không kém phần uy nghi. Khi Lâm Uyển Hi bước vào, ánh mắt sắc lạnh của hắn lập tức dừng lại trên người nàng. 
Nàng cúi đầu hành lễ: "Thần nữ bái kiến Vương gia." 
"Không cần đa lễ." Hắn phất tay, giọng nói trầm thấp nhưng đầy áp lực. "Ta chỉ tiện đường ghé qua, không cần phải làm phiền thừa tướng đại nhân." 
Lâm Uyển Hi đứng thẳng người, ánh mắt không hề nao núng. "Vương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-ngoc/3733595/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.