Sáng hôm sau, khi ánh bình minh chưa kịp vươn dài những tia sáng ấm áp, Lâm Uyển Hi đã chuẩn bị xong mọi thứ. Mặc dù trong lòng có chút lo lắng, nhưng nàng biết rằng đây là bước đi cần thiết để thoát khỏi sự bế tắc của mình. Diệp Trần Mặc đã chỉ ra con đường mới, và nàng phải tin vào hắn, ít nhất là cho đến khi tìm được con đường của chính mình.
Nàng rời khỏi tòa nhà, tay nắm chặt chiếc khăn tay, trong lòng ngổn ngang những suy nghĩ. Hắn đã dặn nàng gặp một người, nhưng không cho biết đó là ai. Lâm Uyển Hi không quá tò mò, nàng chỉ mong muốn có thể hiểu thêm về những mưu mô mà Diệp Trần Mặc đã nhắc đến, và qua đó, có thể xây dựng cho mình một lối đi khác, tránh xa sự sắp đặt của những kẻ quyền lực.
Nàng đi theo con đường mòn trong khu vườn rộng lớn, nơi có những cây hoa mai đang nở rộ, khiến không khí càng trở nên tĩnh lặng và bí ẩn. Lâm Uyển Hi biết rằng mình đang bước vào một cuộc gặp gỡ quan trọng, và nếu không cẩn thận, nàng có thể sẽ bị cuốn vào một cạm bẫy không thể thoát ra.
Một lúc sau, nàng đến một khu nhà nhỏ, hẻo lánh, nằm sâu trong khuôn viên biệt thự của Diệp Trần Mặc. Đây là nơi mà hắn bảo nàng đến gặp người ấy. Khi nàng dừng lại trước cửa, một người đàn ông mặc trang phục đen, gương mặt nghiêm nghị bước ra, ánh mắt sắc lạnh như thể đang đánh giá từng cử chỉ của nàng.
"Ngươi đến rồi?" Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-ngoc/3733566/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.