Lâm Uyển Hi đứng sững sờ trước mặt Diệp Thừa Hàn, không thể tin được người đứng trước mắt mình lại chính là kẻ đã dẫn đến sự diệt vong của gia tộc nàng. Hắn, kẻ nàng từng yêu thương và tin tưởng nhất, giờ lại chính là phần tử trong âm mưu tàn nhẫn ấy.
Diệp Thừa Hàn nhìn nàng với ánh mắt không hề có chút hối hận, ngược lại, vẻ mặt hắn vẫn lạnh lùng, như thể tất cả những gì đã xảy ra đều nằm trong kế hoạch đã được an bài từ trước.
"Tiểu thư, không cần phải nhìn ta như thế." Diệp Thừa Hàn nói, giọng điệu nhẹ nhàng, nhưng lại lạnh lẽo vô cùng. "Ngươi đã làm việc của ngươi, và ta cũng làm việc của ta. Đừng quên, chính ngươi mới là người làm mọi thứ đi đến bước này."
Lâm Uyển Hi cảm thấy một cơn sóng lạnh lẽo dâng lên trong lòng. Nàng muốn nói gì đó, nhưng lại không tìm được lời. Những ký ức về hắn trong kiếp trước, về những lần hắn khiến nàng cảm thấy an toàn và yêu thương, giờ đây lại chỉ là một trò lừa bịp. Mọi thứ đều là dối trá.
"Hắn đã sai ngươi, đúng không?" Nàng cất giọng, nhưng câu hỏi này không phải dành cho Diệp Thừa Hàn mà là cho chính mình. "Chỉ vì ta quá ngốc mới để cho hắn lợi dụng?"
Diệp Thừa Hàn im lặng, ánh mắt hắn không còn sự quan tâm như trước. Hắn đã không còn là người nàng từng biết. Thậm chí, hắn dường như đã quên hết những lời hứa, những điều ngọt ngào trong quá khứ.
"Ngươi đã chọn con đường của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-ngoc/3726962/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.