Không gian xung quanh Lâm Uyển Hi trở nên tĩnh lặng đến kỳ lạ. Nàng bước theo Diệp Trần Mặc, cảm giác bất an ngày càng dâng cao trong lòng. Bầu không khí lạnh lẽo, trống trải, những ngọn núi đen ngòm như những bóng ma u ám bủa vây lấy nàng. Chưa bao giờ nàng cảm thấy mình cô độc như lúc này, nhưng dù sao, nàng cũng không thể dừng lại. Từ khi kiếp trước tỉnh ngộ, nàng đã không còn là một Lâm Uyển Hi ngốc nghếch dễ dàng bị người khác lợi dụng.
"Chúng ta sẽ vào trong núi này?" Nàng ngẩng đầu lên, hỏi với giọng đầy nghi hoặc.
Diệp Trần Mặc không đáp lời ngay, chỉ lặng lẽ đi về phía một ngôi đình nhỏ nằm khuất sau những cây cổ thụ. Đến nơi, hắn dừng lại, quay người lại nhìn nàng. Ánh mắt của hắn vẫn không một chút cảm xúc, như thể mọi thứ xung quanh đều không liên quan đến hắn.
Lâm Uyển Hi không thể không cảm thấy sự lạnh lùng ấy. Hắn như một bức tường băng, khiến mọi nỗ lực của nàng muốn chạm vào thế giới bên trong hắn đều trở nên vô ích. Nhưng nàng không bỏ cuộc, vì nàng biết, chỉ có thể đi theo hắn, nàng mới có thể tìm ra sự thật về gia tộc mình, và về những gì đã xảy ra trong kiếp trước.
"Đây là nơi hắn giấu bí mật," Diệp Trần Mặc lên tiếng, phá vỡ sự im lặng kéo dài. "Nơi này không chỉ có những điều ngươi muốn biết, mà còn là nơi ta tìm thấy những manh mối quan trọng."
Lâm Uyển Hi cảm thấy có gì đó không ổn. "Hắn?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-ngoc/3726959/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.