Lễ hội hoa đăng qua đi, kinh thành bắt đầu rộ lên những lời đồn về cuộc chạm mặt giữa Lâm Uyển Hi và Diệp Trần Mặc.
“Nghe nói tiểu thư phủ thừa tướng đã ra mặt cứu giúp một đứa trẻ lạc mẹ, thậm chí còn nói chuyện với Vương gia Diệp Trần Mặc ngay trước đám đông.”
“Phải rồi, nhưng Vương gia lại chẳng tỏ vẻ thân thiện gì cả. Nghe nói ánh mắt lạnh lùng ấy làm không ít người khiếp sợ.”
“Lâm tiểu thư đúng là to gan. Với tính cách của Vương gia, nếu không hài lòng thì có khi nàng ta sẽ gặp rắc rối.”
Những lời bàn tán này chẳng mấy chốc đã đến tai Lâm Uyển Hi.
Trong phủ thừa tướng, Tiểu Mai lo lắng đi qua đi lại trước phòng Lâm Uyển Hi.
“Tiểu thư, người có nghe những gì bọn họ nói không? Tại sao người cứ để bản thân bị chú ý như vậy?”
Lâm Uyển Hi ngồi trước bàn, ung dung rót trà. Nàng nhìn Tiểu Mai với ánh mắt trấn an.
“Tiểu Mai, ngươi lo lắng gì chứ? Ta chẳng làm gì sai. Nếu người khác muốn đồn thổi, ta cũng không ngăn được.”
“Nhưng nếu Vương gia không vui—”
“Vậy thì ta càng phải làm cho ngài ấy để tâm đến ta hơn.” Lâm Uyển Hi ngắt lời, nụ cười thoáng hiện trên môi.
Tiểu Mai không biết nên khóc hay cười trước sự tự tin của tiểu thư nhà mình.
Nhưng Lâm Uyển Hi không hề biết rằng, trong lúc nàng đang nhàn nhã tận hưởng tách trà, Diệp Trần Mặc cũng đã nghe những lời đồn ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-ngoc/3726950/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.