“Không biết cưng là mèo đực hay mèo cái nhỉ? Để xem xem.”
Tay hắn vẫn như cũ dễ dàng luồn xuống tách chân tôi ra. Tôi thét lên nhưng chỉ thốt ra những âm thanh meo meo yếu ớt, nũng nịu. Móa! Trong trắng của mèo tôi mất hết vào tay tên này rồi! Chịu trách nhiệm đi tên kia!
“Ồ! Là mèo cái.”
Chứ chẳng lẽ tôi lại biến thành con mèo đực thô lỗ, cục mịch hả? Đần vừa thôi chứ!
“Phải nghĩ cho cưng một cái tên mới được.”
“Meo.”
Nghĩ cái tên nào cho xứng ấy! Đừng lựa cái tên nào quê mùa quá, xấu hổ chết mất.
Tôi sải chân, nằm chễm chệ trên chiếc thảm trong phòng, mắt lim dim. Trong lòng cảm thấy làm mèo cũng không tệ, có người hầu hạ, nuôi nấng, không cần làm bài tập hè nữa chứ.
“Nghe nói dạo gần đây có quán thức ăn nhanh nổi tiếng lắm, tên gì nhỉ? À, Gà rán KFC!”
Tự nhiên tôi có linh cảm không lành nha…
“Hay đặt cưng tên “Gà Rán” đi.”
“Méo!”
Tôi phản đối! Đặt tên quê mùa thế, không liên quan gì đến sự xinh đẹp của tôi hết. Nghĩ sao đi lấy tên cửa hàng gà rán đặt cho tôi vậy hả?
“Cưng thích hả? Anh cũng thích lắm. Nào! Gà Rán ngoan, anh làm vòng cổ cho cưng nhé!”
Vậy là tôi đành buông xuôi chấp nhận bị Phong Hiểu Hàn gọi với cái tên “Gà Rán” thô thiển kia. Tên này… bộ chưa từng được ăn gà rán sao?
Tôi rất nhanh có được đáp án. Phong Hiểu Hàn làm gì có tiền mà ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-meo-cua-anh/2947888/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.