Phong Hiểu Hàn bật khóc, lần đầu tiên Cửu An nhìn thấy hắn rơi nước mắt, hắn tóm lấy cánh tay cô ta: “Cô đã làm gì Yên Sơ của tôi rồi? Cô nói đi!”
Tay Cửu An dừng giữa không trung, gương mặt cô ta phút chốc vặn vẹo, toàn bộ bất mãn lẫn cam chịu bấy lâu nay đều bộc phát.
“Tôi làm gì con khốn đó? Tôi chỉ cho nó biết rõ vị trí của nó ở đâu mà thôi.”
“Hiểu Hàn à, cô ta không đáng, không đáng mà! Anh quên rồi sao? Hồi trước cô ta bắt nạt anh, sỉ nhục anh thậm tệ. Anh tha thứ cho cô ta sao?”
“Chuyện này thì liên quan *** gì đến cô? Cô lắm chuyện vậy làm gì?”
Phong Hiểu Hàn tức điên, ném chai rượu trong tay vào vách tường đối diện, vỡ tan nát. Cửu An nước mắt rưng rưng: “Liên quan gì đến em ư? Em thích anh lâu như vậy, anh cố tình không nhận ra hay sao?”
Hắn thấy nực cười: “Cô thích tôi nên bắt tôi phải động lòng với cô? Không làm được liền ra tay với người mà tôi thương?”
Cửu An cúi mặt, nước mắt cứ thế rơi xuống: “Phong Hiểu Hàn, làm ơn nói cho em biết được không? Rốt cuộc em thua kém Đạm Yên Sơ ở điểm gì? Em có gì không tốt mà bao năm nay anh vẫn luôn lạnh lùng với em như thế?”
Cửu An từng nghĩ bản thân dù gì cũng là hoa khôi, gia thế tốt, sự nghiệp không tồi, nếu không vì một lòng một dạ với Phong Hiểu Hàn thì có lẽ giờ đây cũng hạnh phúc với người con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-meo-cua-anh/2947775/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.