Hoàng hôn, Tiểu Bảo uy Liễu Phong Liễm ăn nguyên khí đan thứ hai.
“Có cảm giác khó chịu không?”
“Không có, nhưng thật ra cảm thấy nội tức thông thuận hơn.”
“Không có là tốt rồi, ta sợ ta cho ngươi dùng nhiều dược quá lạ đem ngươi phá hư. Sư phụ ta nói mỗi bộ phận trên cơ thể đều mẫn cảm với nguyên khí đan, ăn vào nội tức sẽ loạn, may mà ngươi không sao.” Tiểu Bảo đột nhiên nhớ tới điều gì đó, nghiêng đầu suy nghĩ nửa ngày nói tiếp, “Liễm, ngươi chờ một lát.”
Nói xong liền đi tới bao y phục tìm kiếm này nọ.
“A! Có!” Tiểu Bảo cầm một cái hộp vàng đi đến bên người Liễu Phong Liễm ngồi xuống.
Hắn mở hộp, từ đó lấy ra một con rắn cỡ ngón út, dài khoảng ba mươi ly (cm) đang cuộn mình mà ngủ say.
“Tỉnh, tỉnh, tiểu kim. Mùa xuân đến rồi, ngươi sao ngủ hoài vậy? Chưa từng gặp con xà nào giống như ngươi.” Tiểu Bảo dùng hai ngón tay kẹp đuôi tiểu kim xà lắc mạnh.
Tiểu kim xà lo lắng chuyển mình, há mồm bất mãn muốn cắn cái tên quấy rối giấc ngủ của nó, vừa thấy Tiểu Bảo liền đổi, trườn trườn trên cổ tay Tiểu Bảo.
“Được rồi, rắn lười, cho ngươi một nhiệm vụ.” Tiểu Bảo đối kim xà chỉ chỉ Liễu phong Liễm, “Lại đó cắn đại soái ca một ngụm đi.”
“Liễm, ta để tiểu kim cắn ngươi thử xem Xích châu quả cùng Băng tinh quả có hiệu lực không, yên tâm là nếu không thành công, ta có thuốc giải.”
“Ân.” Liễu Phong Liễm phối hợp vươn ra cánh tay, vén áo lên.
“Đến, tiểu kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-manh-me-nhat-trong-lich-su-su-thuong-toi-cuong-tieu-tieu-thu/205041/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.