Tiểu Bảo hạ sơn. Trong ngực Tiểu Bảo là niềm vui sướng, trên vai mang theo một bao đựng đầy quần áo, trong tay ôm ôm tiểu hắc, trong miệng ngân nga tiểu khúc, không ngừng nhảy tung tăng trong rừng đêm.
“Ân ~~ hừ ~~ soái ca, soái ca ngươi ở đâu, ngươi có biết hay không Tiểu Bảo rất nóng lòng chờ ngươi, mong ngươi mong ngươi ~~ mau mau xuất hiện. Ân ~~ hừ ~~ a ~~”
Đột nhiên, hắn dừng lại, ngẳng mặt lên trời, cầu nguyện: “Lão Thiên a, ngươi nhất định phải mở to mắt giúp ta tuyển một lão công, thập phần soái nha. Giống phụ thân suất, có năng lực, tốt với ta. Ân tạm vậy thôi đã…sau này còn có điều kiện gì nữa sẽ nói với ngươi.”
Cầu nguyện xong, hắn hài lòng chạy đi.
Cái gì? Ngươi nói hắn còn thiếu một điều kiện? Ngươi tới nói nghe chút coi. Nga, ngươi nói chính là võ công phải tốt hơn so với hắn? Cái này ngươi ngàn vạn lần đừng nói, ý nghĩ này hắn đã sớm nghĩ. Võ công so với hắn tốt hơn trên đời này đếm trên đầu ngón tay, sư phụ hắn đã nói trừ phi là thập nhân đứng đầu bảng xếp hạng giang hồ nếu không không ai là đối thủ của hắn. Trước đây sư phụ hắn coi hắn là tiểu công mà bồi dưỡng, võ công có thể yếu sao? Vì điều này mà Tiểu Bảo đã khổ sở một trận, thế nhưng phụ thân hắn nói võ công cao mới có lợi, nếu thấy tiểu công không vừa mắt có thể động thủ đánh bẹp, tiểu công đối hắn có ý đồ bất chính hắn có thể bỏ chạy, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-manh-me-nhat-trong-lich-su-su-thuong-toi-cuong-tieu-tieu-thu/205030/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.