“Tiểu tử, nói cho ngươi một việc nữa. Si tình căn chỉ có thể tạm thời áp chế vong tình cổ, đi tìm cổ độc vu y (đại phu chuyên về cổ độc) Miêu Cương đi, y sẽ có biện pháp.” Nói xong, Lam Ảnh không thèm liếc mắt nhìn bọn họ, xoay người rời đi.
Lúc này, Tiểu Bảo đã không còn bận tâm Lam Ảnh rời đi, nhân lúc Quý Lăng Tiêu thoáng có nới lỏng tay vọt tới trước mặt Liễu Phong Liễm thân hình lung lay, vươn tay đánh một chưởng, lệ rơi đầy mặt ôm Liễu Phong Liễm, đau lòng khẩn trương kêu lên: “Ai cho ngươi làm như thế, ngươi sẽ chết đó có biết hay không?”
“Biết… Nhưng ta không muốn quên ngươi, đem ngươi quên đi, ta đây kiếp sau còn có thể quấn lấy ai đây?” Liễu Phong Liễm suy yếu cười cười, hô hấp bắt đầu gấp, thân thể vô lực dựa trên người Tiểu Bảo.
“Đồ ngốc…”
Liễu Phong Liễm mỉm cười, nhìn thấy ngu chưa.
“Khụ… Khụ… Phụt…” Đột nhiên Liễu Phong Liễm cảm giác khí huyết trong ngực cuồn cuộn, cổ họng một trận máu tươi ngọt phun ra.
“Liễm!” Tiểu Bảo thất kinh lấy tay không ngừng ngăn lại máu tươi trong miệng Liễu Phong Liễm tuôn ra, hắn rất sợ.
“Tiểu Bảo, nơi đây không thích hợp ở lâu, trước mang tam đệ về, chúng ta đêm nay sẽ lên đường tới Miêu Cương.” Quý Lăng Tiêu tiến lên vận lực ôm lấy Liễu Phong Liễm đã tiến nhập trạng thái hôn mê.
“Được.” Tiểu Bảo kiên định gật đầu, hắn nhất định phải chữa lành cho Liễm.
Lúc này Hà Ý Nhân đang chờ ở ngoài vừa thấy thân ảnh bọn họ leo tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-thu-manh-me-nhat-trong-lich-su-su-thuong-toi-cuong-tieu-tieu-thu/1284595/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.